[F6] & <> – 21 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 7 lượt xem
  • 3 tháng trước

[F6] & <> - 21

Fourth bước khựng lại, đôi chân cậu có đôi phần không vững vàng, cậu lùi lại mấy bước giữ tâm thế ổn định hết sức có thể. Fourth mở điện thoại và liên tục gọi cho hắn nhưng vẫn là thuê bao. Dùng hết mọi cách cũng không có cách nào liên lạc được với hắn. Cậu đang rất lo lắng không biết Gemini bị làm sao và có nguy hiểm gì không, cậu sợ hãi lắm. Ba mẹ cậu hay tin trong lòng lại có chút vui mừng, có vẻ như hắn mất tích rồi toàn bộ tài sản này Fourth sẽ nắm giữ.

Còn cậu, chẳng nhận thấy điều gì bất thường từ người thân chỉ biết miệt mài tìm kiếm bóng dáng hắn.
Fourth gọi cho người anh họ của mình là Joong, nhưng hay tin anh không ở trong nước nên cậu cũng không nói gì quá lời. Cuộc hôn nhân này cũng chỉ làm lễ nho nhỏ không thông báo cho bạn bè người thân nên không ai biết đến cũng rất bình thường. Dù sao ba mẹ cậu cũng chỉ muốn một cuộc hôn nhân chính trị vì lợi ích, không cần thiết phải làm rầm rộ lên mà cậu thì không biết điều đó. Cậu chỉ đơn giản nghĩ được ở bên hắn là hạnh phúc rồi. Cậu cử người đi tìm hắn khắp nơi, còn cậu thì suy sụp ngay tại lễ đường ngày hôm đó.

Ba ngày sau, vẫn không có một chút tin tức nào, hắn như hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Hoặc dường như, chưa từng tồn tại trên thế giới này. Cậu cứ ngỡ như hạnh phúc những ngày qua cũng chỉ là giấc mơ của riêng cậu. Còn bây giờ, tất cả kết thúc rồi, cậu đã tỉnh mộng.
Cậu nắm giữ cơ nghiệp, cậu đứng đầu một tập đoàn lớn. Duy trì sự tồn vinh của nó trong một thời gian dài. Mà hầu như, ngày nào cũng mang nỗi nhớ nhung, chờ đợi người xưa quay trở về. Kết quả, ba tháng trôi qua cũng không có thông tin gì về hắn.

\”Rốt cuộc thì anh biến mất đâu chứ?\”

\”Anh không yêu em, không muốn ở bên em sao?\”

\”Gem, anh đang trốn em sao?\”

\”Em làm gì có lỗi với anh sao Gem?\”

Cậu từng ngày đau khổ, đắm chìm trong men rượu vào ban đêm để vơi đi nỗi nhớ hôm nào. Nhưng dù có say cậu vẫn nhớ từng đường nét trên gương mặt ấy. Sự nhớ nhung chỉ có tăng theo tháng ngày.

\”Em nhớ anh lắm, Gem Gem\”

\”Về với em đi, có được không?\”

\”Em hứa, em sẽ ngoan mà..hiccc\”

__________________________

Mỗi ngày cậu ở bên anh điều ao ước được anh ôm vào lòng, dịu dàng, ân cần quan tâm chăm sóc. Hay là anh sẽ lo lắng cho cậu một chút nào đó. Nhưng không, anh luôn bày ra vẻ mặt không mấy vui vẻ, luôn phớt lờ đi sự tồn tại của cậu. Đêm đến anh đứng bên cạnh cửa sổ hút thuốc nhìn xa xăm nhớ thương người tình bên ngoài, hay có những phút giây nghĩ ngợi gì đó rất lâu.

Đến một ngày cậu không muốn như vậy nữa. Cậu không muốn suốt ngày đeo bám một người không ưa mình, không muốn mình xuất hiện. Người mà cậu hết mực yêu bằng cả con tim lại không yêu cậu dù chỉ một chút nào, còn rất ghét cậu. Chỉ vì nể tình cậu ở bên anh ngày tháng, cùng anh trưởng thành mà anh không giết cậu, không coi thường cậu đã là một chút ân huệ cuối cùng rồi. Vì ba mẹ hai bên nên anh mới im lặng chịu đựng nhưng anh thật muốn tự do, anh không thích sự kìm hãm, ràng buộc như thế này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.