Lời tác giả : Tôi dù mấy tuần nay đã nghĩ 7749 cái tình huống và tư thế bá đạo nhưng vì rào cản đạo đức và muốn cốt truyện chính đi đúng hướng nên tạm thời sẽ không chèn thêm H vào mạch truyện =))) Và vì thế series phiên ngoại sẽ ra đời, tạm thời chống đói chờ Ý Ý qua tuổi vị thành niên rồi tính nha bà con =))
Mới đầu việc cho ẻm quan hệ với anh trai trên danh nghĩa là tôi không đúng là lỗi của tôi, là con cầm thú trong lòng tôi trỗi dậy, nhưng cuốn quá tôi chịu không được =))) Ngoài đời nếu có những trường hợp như thế này mong bà con báo ngay chánh quyền giúp tôi.
….
Tối nay như thường lệ, Mạc Viễn cùng Ý Ý ngồi xếp bằng ngay ngắn dưới đất, đặt sách vở lên bàn trà phòng khách mà học. Nhờ sự kèm cặp của anh trai, cậu tiến bộ rõ rệt, mặc dù cái tính bất cẩn vẫn còn nhưng đã được dần dần khắc phục, thầy cô trên lớp cũng hài lòng với thái độ học hành nghiêm túc của cậu, không ít người khen ngợi khích lệ. Ý Ý vui lắm, mặc dù hơi khổ nhưng cũng đỡ hơn không làm gì.
Ý Ý ngâm nga giai điệu trong miệng, hào hứng quay bút ngồi giải bài tập. Tiếng bút trượt trên giấy xoạt xoạt vang lên, cậu thiếu gia nhỏ của nhà họ Mạc mặt mày rạng rỡ, tóc mềm mại rũ xuống ôm lấy gáy trắng, mi mắt cong cong, miệng nhếch lên một biên độ xinh đẹp mà chính cậu còn không biết, bộ đồ đồng phục thể dục vẫn còn được mang trên người thoải mái ôm lấy thân hình cao ráo. Ý Ý như một tiểu hồ ly nhỏ cứ đắc ý lắc đuôi mãi không thôi.
Mạc Viễn dựa vào chân ghế sofa mà thả lỏng, hắn đang xem lại mấy bài kiểm tra định kì của Ý Ý, vừa ngước mắt lên liền bắt gặp cảnh tượng như thế, làm hắn cũng vui lây. Hắn nhướng mày, xích lại gần Ý Ý. Tay phải chống bên cạnh, đặt cằm lên vai cậu nhóc, tay trái chọc chọc vào má mà hỏi :
\” Làm gì trông em vui thế ?\”
\” Không có gì\” Ý Ý thu ngay nụ cười vào, nhưng đuôi mắt vẫn không giấu được ý vui vẻ.
\” Nói cho anh nghe đi\” Hơi thở của hắn gần ngay gang tấc, làm cổ Ý Ý có chút nhột, cậu dùng tay đẩy mặt hắn ra chỗ khác, hắn giọng nói :
\” Để yên cho em học\”
Mạc Viễn bị đẩy ra có chút rầu rĩ, mèo ngốc nhà hắn thế mà chỉ muốn vui một mình.. Mạc Viễn lại dựa gần vào, lần này hắn nghiêm túc nhìn vào bài tập Ý Ý đang làm. Mắt đảo một lát liền biết mèo ngốc lại bấm máy tính sai.
\” Em tính sai một câu rồi \” Mạc Viễn ngồi một bên lên tiếng.
\” Ơ hả ?\” Ý Ý lấy máy tính ra bắt đầu dò từng câu một, không quên nhìn đi nhìn lại giấy nháp.
Thấy em ấy bận rộn hắn im lặng nhìn ngắm một lúc, lại như bị mùi hương diễm lệ kia thu hút, được đà lấn tới. Hắn bắt lấy vòng eo nhỏ, mặt như cũ dụi vào tuyến thể, hít một hơi nhẹ như thưởng thức mỹ vị nhân gian. Tay hắn không yên phận, men theo lớp quần áo mà trượt dần về phía ngực nhỏ của nhóc con, chậm rãi xoa nắn, răng nanh day nhẹ cái cổ trắng nõn, liếm mút gần tuyến thể, lưu luyến cạ vào.
\” Mạc Viễn\” Ý Ý nắm cái tay đang động loạn trong áo mình \” Đừng .. em phải học bài, anh phát nứng cái gì vậy ?\”
\” Em học đi, anh có làm gì đâu ?\” Hắn tinh nghịch búng lên hạt đào đỏ hồng sớm đã dựng đứng.