Chuyện xưa của Khưu – Dụ
—
Quán bar Heat Death là một nơi rất thú vị. Hàng ngày tại đây đều sẽ xuất hiện những màn dây dưa, tay ba tay bốn.
Gặp bạn trai cũ, gặp bạn tình cũ, gặp bạn trai hiện tại của bạn tình cũ… Hoặc như hiện tại, gặp được người mà mình và bạn trai hiện tại cùng theo đuổi nhưng đều không thành công.
Lúc trông thấy Dịch Đàm Hi, Khưu Nguyên và Dụ Thiếu Triết quay sang nhìn nhau, cảm thấy bản thân như muốn độn thổ.
Lâm Dặc và Thẩm Mộ không biết chuyện ngày xưa ấy, cũng không nhận ra hai người kia đang không được thoải mái, còn mải thò đầu hào hứng hóng hớt.
Cạnh bên quầy bar đang diễn ra một màn dây dưa tình cảm. Một nhóc gay ỏn ẻn, nhõng nhẽo, trông mới 17, 18 tuổi cướp lấy ly rượu, định hất về phía người đàn ông xinh đẹp ngồi ở giữa – cũng chính là Dịch Đàm Hi. Trên mặt Dịch Đàm Di treo một nụ cười mỉa mai hờ hững, chẳng cần tự mình ra tay, đã có người cản cậu nhóc kia thay anh ta.
Dụ Thiếu Triết khẽ húng hắng, đặt tay lên vai Khưu Nguyên, ngập ngừng nói: \”Bao nhiêu năm vậy rồi, xung quanh anh Dịch vẫn gió tanh mưa máu như vậy…\”
Thẩm Mộ cực kỳ thính tai, quay phắt lại đầy cảnh giác: \”Sao, hai anh quen người ta à?\”
\”Hầy hầy hầy, chuyện như nào, chuyện như nào!\” Lâm Dặc cũng vui vẻ ngó sang.
Khưu Nguyên cắn răng đáp: \”Khụ, chuyện từ rất nhiều năm trước rồi.\”
\”Không có gian tình gì đâu.\” Dụ Thiếu Triết giơ cao hai tay, thành thật nói, \”Hồi đây hai người bọn anh đều còn nhỏ, người ta cũng chẳng coi trọng bọn anh.\”
Thẩm Mộ nhướn mày vì bất ngờ, Lâm Dặc \”Woah\” một tiếng, hào hứng muốn quan sát gần hơn.
\”Chắc chắn là người siêu cấp đẹp, em phải ngắm kỹ mới được.\”
Nhóc đáng yêu Lâm Dặc thân thiện cầm hai ly cocktail tới bắt chuyện với Dịch Đàm Hi, không lâu sau đã mang về một tấm hình chụp chung mới.
\”Má ơi, suýt chút nữa thì bị mò chim.\” Lâm Dặc nghĩ lại mà thấy rùng mình, vỗ vỗ ngực, hoài nghi hỏi lại: \”Hai anh có chắc anh ta không ưng hai người vì hai người nhỏ tuổi không đấy? Em thấy anh ta rất muốn ngủ với em.\”
Hai người Khưu Dụ cùng câm nín.
Một lúc sau, Khưu Nguyên mới trả lời: \”Có thể do đổi gu.\”
\”Cũng có thể uống nhầm rượu giả.\” Dụ Thiếu Triết bổ sung.
Mọi người quây quanh bàn xem album ảnh trên điện thoại, phát biểu suy nghĩ của riêng mình.
\”Anh Dịch thật sự vẫn y hệt ngày xưa.\”
\”Thật sự không giống người 34, 35 tuổi. Thảo nào cả hai người đều từng theo đuổi anh ta.\”
\”Phong cách giống A Mộ đó, cơ mà A Mộ đẹp trai hơn.\”
Thẩm Mộ thưởng cho Lâm Dặc miệng ngọt một cái thơm.
Khưu Nguyên cũng vội vàng thể hiện sự chung thuỷ của mình: \”Anh cũng thấy thế, vợ anh là người đẹp nhất thế gian này.\”
Thẩm Mộ: \”Hừ.\”
\”Ngày ấy hai anh cùng theo đuổi anh ta à? Tiêu chuẩn anh ta cao ghê vậy, không ưng một ai? Không đến mức vậy chứ.\” Lâm Dặc tựa lên người Khưu Nguyên, tò mò hỏi.
Dụ Thiếu Triết nhún vai: \”Người ta lúc đó đang mê mấy ông chú, nào hứng thú với mấy thằng nhóc loai choai lông mới nhú.\”
\”Hồi đó anh ta mở một quán cà phê sách cực kỳ làm màu, trông như sắp sập tiệm tới nơi trước cổng trường bọn anh, nghe bảo là để theo đuổi một vị giáo sư bên Khoa Văn.\” Khưu Nguyên vừa nhâm nhi ly rượu, vừa hồi tưởng quá khứ: \”Cũng không rõ tin tức truyền ra từ đâu, tất cả dân gay trong làng đại học đều chạy tới hóng hớt.\”
Dụ Thiếu Triết tiếp lời: \”Sau cùng, phải nửa số top với bot khuất phục dưới đũng quần anh ta, cứ dăm ba bữa là chạy tới xum xoe. Không ngờ cũng giúp quán cà phê sách hấp hối đó trụ được mấy năm.\”
Thẩm Mộ hờ hững nói: \”Hai người chắc cũng cống hiến không ít.\”
\”Không nhé.\” Dụ Thiếu Triết nhịn cười, \”Anh với A Nguyên tới đó tổng cộng ba lần, lần nào cũng đụng trúng nhau.\”
\”Lần đầu gặp muốn đấm nhau, lần thứ hai cùng uống rượu giải sầu, lần thứ ba đã lên giường.\” Khưu Nguyên nhìn Dụ Thiếu Triết, trong ánh mắt ngập nét cười dịu dàng.
Chỉ vì ngày đó tuổi trẻ ngông cuồng, gặp chuyện gì cũng dễ xảy ra xung đột, không ai chịu nhận thua, nên cuối cùng chẳng thể tiến xa.
.
Dụ Thiếu Triết vô tình bước vào quán nhỏ tên \”Nắng sớm\”.
Hắn đúng là có từng đọc về nhân vật \”mỹ nhân Dịch\” trong một box ít người biết tới trên diễn đàn trường, thế nhưng người cao giá như hắn, chưa từng có suy nghĩ sẽ lập nhóm tới quán ngó nghiêng, bắt chuyện.
Hôm đó ban đầu tính làm gì, Dụ Thiếu Triết đã sớm chẳng còn nhớ. Hắn chỉ nhớ khi ấy là một buổi chiều cực kỳ oi ả. Sau khi chào tạm biệt giáo viên, hắn chẳng muốn đi đâu nữa, thấy quán cà phê sách bên cạnh trang trí khá trang nhã nên quyết định vào đó nghỉ ngơi một lát.
Dịch Đàm Hi đang gật gà gật gù nằm bò ở chiếc bàn đầu tiên gần cửa ra vào. Thấy có khách tới, anh ta trước tiên quay sang nhìn xem nhân viên có đang ở quầy thu ngân không, phát hiện cậu ta đang bận việc khác, lúc này mới lấy một quyển menu đưa cho khách, trông cực kỳ uể oải, hỏi: \”Uống gì?\”
Dụ Thiếu Triết từ trên cao nhìn xuống anh ta. Chỉ nhìn thoáng qua là hắn đã có thể dám chắc người này chính là người đẹp Dịch dạo gần đây khiến trái tim đám đồng chí nhộn nhạo.
Sau khi nhận được đơn gọi món của Dụ Thiếu Triết, Dịch Đàm Hi ngồi trở lại chỗ bên quầy pha chế. Dụ Thiếu Triết không hiểu ma sai quỷ khiến thế nào mà lại chọn vị trí ngồi gần đó nhất.
Dịch Đàm Hi một tay chống đầu, chán chường lật cuốn album ảnh. Làn da lộ ra bên ngoài của anh ta trắng tới mức dường như có thể phản chiếu ánh sáng, khiến đường gân xanh trên mu bàn tay cùng vết đỏ do bị hằn bên má trở nên vô cùng bắt mắt. Cặp mắt hồ ly hơi xếch ngay cả khi không biểu lộ cảm xúc cũng mang nét cười nhàn nhạt. Dáng dấp, cử chỉ vẫn chưa hoàn toàn phai nhạt nét ngây ngô của một cậu nhóc lớn người, nhưng cũng mang chút quyến rũ trong vô thức. Sự pha trộn đầy diệu kỳ giữa nét non trẻ cùng vẻ trường thành có sức hút chết người đối với mấy cậu chàng sinh viên đại học chưa bước chân vào đời.
Dụ Thiếu Triết uống hết nửa cốc bia lạnh, đứng lên định hỏi xin số điện thoại của Dịch Đàm Hi thì đúng lúc đó có người đẩy mở cửa quán, bảy, tám cậu sinh viên to con đùn đẩy nhau đi vào. Dụ Thiếu Triết nhận ra bộ đồ thể thao của bọn họ, là sinh viên khoa Thể dục trường hắn, chẳng qua hắn không quen mặt. Bọn họ cười đùa ồn ào quây quanh quầy gọi món, tìm chủ đề bắt chuyện cùng Dịch Đàm Hi.
Một người trong đó có vẻ đã rất thân quen với Dịch Đàm Hi. Cậu ta choàng vai chàng trai cao nhất trong nhóm, ra sức chào mời: \”Anh Hi, đây là hot boy đẹp trai nhất trường em đấy. Đến cả cậu ấy mà anh cũng không ưng thì em đến bó tay.\”
Dụ Thiếu Triết khẽ cười khẩy theo phản xạ, quay sang nhìn thử xem ai dám tự nhận đẹp trai nhất trường trước mặt hắn, kết quả… đẹp trai thật.
Làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, tóc đầu đinh cắt ngắn, đường nét khuôn mặt vô cùng nam tính, sống mũi hơi gồ ở giữa nhưng vẫn rất cao, rất thẳng. Dù bị bộ đồ thể thao che mất nhưng vẫn có thể nhìn ra người đó sở hữu dáng người đẹp, đặc biệt là mông, vô cùng vểnh.
Khưu Nguyên không để ý tới ánh nhìn khinh bỉ của Dụ Thiếu Triết, đã bị đẩy lên trước thì cũng không ngại ngùng, thoải mái cười với Dịch Đàm Hi: \”Anh đẹp trai, cho xin số điện thoại nhé.\”
Dịch Đàm Hi quan sát gã từ trên xuống dưới, đang cong môi tính trả lời thì lại bị Dụ Thiếu Triết cắt ngang.
\”Anh Hi cho cả tôi nữa, tôi còn tới trước nữa này.\”
Khưu Nguyên cau mày nhìn về hướng Dụ Thiếu Triết, phát hiện đối phương đang nhìn mình, miệng cười mắt không cười.
Ngoại hình cũng được đấy nhưng biểu cảm trông gợi đòn ghê. Khưu Nguyên khó chịu nghĩ.
Hai người họ đứng cách mấy người, nhìn nhau với ánh mắt toé lửa, như thể chiến tranh sắp bùng nổ.
Đương nhiên, đến cuối Khưu Nguyên và Dụ Thiếu Triết cũng không thật sự đánh nhau.
Đùa đấy à. Nếu hai người bọn họ dám gây gổ trong quán của Dịch Đàm Hi thì có khi Dịch Đàm Hi sẽ đăng thông tin cá nhân của bọn họ lên mấy trang tìm kiếm trai gọi mất.
Mỹ nhân Dịch đã quen chứng kiến sóng to gió lớn nên dễ dàng giải tán đám sinh viên. Xét thấy Dụ Thiếu Triết và Khưu Nguyên đều đẹp trai, anh ta phá lệ nhét hai tấm danh thiếp có in số điện thoại vào túi hai người bọn họ.
Hôm sau, hai người Khưu Dụ nối đuôi nhau tới quán \”Nắng sớm\”.
Dịch Đàm Hi vẫn vô công rỗi nghề. Khéo thế nào hôm nay tâm trạng anh ta đang vui vẻ, bèn mời hai vị khách duy nhất của quán ăn bánh quế do chính tay anh ta nướng, rồi cùng bọn họ tán gẫu đủ thứ truyện.
Ngay lúc bọn họ đang suy nghĩ vẩn vơ thì Dịch Đàm Hi nhận được một cú điện thoại, sau đó đột nhiên vội vội vàng vàng rời đi.
Hai người lập tức cảm thấy nhàm chán.
Khưu Nguyên trông có vẻ như định đợi \”mỹ nhân Dịch\” quay lại, lôi một cuốn từ vựng cỡ lòng bàn tay ra, bắt đầu học thuộc. Dụ Thiếu Triết liếc qua, trang bìa có dòng chữ \”Từ vựng thường gặp CET-6\”
(CET: College English Test, kỳ thi tiếng Anh của Trung Quốc dành cho sinh viên đại học và sau đại học, có hai bậc là CET-4 và CET-6)
Không biết sao hắn lại thấy hơi buồn cười: \”Mấy ông cũng phải thi CET à?\”
Khưu Nguyên chẳng thèm ngẩng đầu: \”Kỳ lạ lắm sao?\”
Dụ Thiếu Triết nhìn chằm chằm góc nghiêng của gã một lúc, không biết vì sao lại nảy suy nghĩ hiếu thắng \”không thể rời đi trước cậu ta\”, bèn lấy từ trong ba lô ra một tập đề thi, vừa uống bia lạnh vừa viết đáp án rẹt rẹt.
Đáng tiếc, chờ mãi tới tận giờ ăn tối, Dụ Thiếu Triết đã làm xong tập đề sáu mặt giấy nhưng vẫn chẳng thấy Dịch Đàm Hi quay lại.
Khưu Nguyên ngẩng lên nhìn chút bia còn sót lại trong cốc, nhét cuốn từ vựng lại vào trong túi áo rồi hỏi Dụ Thiếu Triết: \”Đi ăn chung không? Có nhà hàng này mới mở nấu món ếch khá ngon.\”
Dụ Thiếu Triết bị đôi mắt đen thẳm ấy nhìn chăm chú tới mức có chút mất hồn mất vía. Hắn quay sang chỗ khác, sau cùng vẫn từ chối: \”Tối tôi có tiết, không đi được.\”
Khưu Nguyên nhún vai, đi thẳng ra khỏi quán. Một lúc sau, Dụ Thiếu Triết cũng đứng dậy ra về, đi theo hướng ngược lại.
.
Hơn một tuần sau đó, vì giáo viên môn Toán cao cấp xin nghỉ đột xuất nên Dụ Thiếu Triết có thêm nửa ngày rảnh rỗi, hắn suy nghĩ rồi quyết định tới \”Nắng sớm\”.
Vừa bước vào, Dụ Thiếu Triết đã cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng. Mấy nhân viên trong quán đều đang nhìn nhau, vài vị khách lác đác thì đang thì thầm bàn tán không ngớt. Khưu Nguyên ngồi ở góc gần cửa sổ, chỉ lộ ra nửa mặt. Không biết có phải ảo giác hay không, Dụ Thiếu Triết cảm thấy trên mặt gã là nụ cười nhạo.
\”Có chuyện gì vậy?\” Hắn ngồi ở phía đối diện với Khưu Nguyên, nhỏ giọng hỏi.
Khưu Nguyên nhếch mép: \”Vợ giáo sư Hứa Đại tìm tới cửa rồi.\”
Giáo sư Hứa là người đàn ông trong truyền thuyết đã khiến mỹ nhân Dịch chết mê chết mệt, thần hồn điên đảo, trai thẳng, có vợ chưa con.
Dụ Thiếu Triết nghe xong cũng không nói gì. Hắn tựa lưng vào ghế, ngón trỏ gõ theo nhịp ở mép bàn. Gõ tới nhịp thứ 100 vẫn không thấy ai từ trong bước ra, cũng không nghe thấy tiếng động gì. Hắn bèn đứng lên, kết thúc sự chờ đợi trong vô nghĩa này.
\”Đi không?\” Hắn nghiêng đầu nói với Khưu Nguyên. Sau đó chẳng đợi gã trả lời, hắn đã quay người, đi ra ngoài.
Cách đó chưa tới 100 mét là khách sạn Seasons Palace. Dụ Thiếu Triết từng ở tại phòng tình nhân mấy lần, cảm thấy không gian khá ổn.
Hắn thuê phòng, cầm thẻ chìa khoá vào trong thang máy. Khưu Nguyên vẫn lặng lẽ đi theo sau hắn. Hai người chẳng ai nói với ai một câu, ngầm hiểu ý mà bước vào phòng.
Vừa bước vào sảnh cửa ra vào, đèn còn chưa kịp bật, Khưu Nguyên đã đè Dụ Thiếu Triết lên mặt cửa, hôn hắn cuồng nhiệt.
Dụ Thiếu Triết cũng không chịu lép vế, cuốn lấy lưỡi gã, mút thật mạnh, cố gắng giành lại thế chủ động. Tay hắn luồn vào trong áo Khưu Nguyên, vuốt ve, xoa bóp lưng và xương cụt của gã. Khưu Nguyên bị khiêu khích, hơi thở ngày càng dồn dập. Chân phải của gã chen giữa hai chân Dụ Thiếu Triết, cọ đầu gối vào túp lều nhỏ đã phồng lên của hắn.
Một nụ hôn dài và nồng cháy kết thúc, cả hai cùng thở hổn hển.
Khưu Nguyên cắn dái tai hắn, thoả mãn ngắm nhìn khuôn mặt đứng đắn, cẩn trọng của Dụ Thiếu Triết lộ nét đê mê. Gã nhỏ giọng hỏi: \”Cậu tắm trước hay tôi tắm trước?\”
Dụ Thiếu Triệt tụt quần gã, đẩy gã vào phòng tắm: \”Tắm chung.\”
\”Cậu xong đời rồi, bé cưng à.\” Khưu Nguyên dùng một tay cởi áo, miệng vẫn không quên trêu chọc Dụ Thiếu Triết: \”Tôi lâu lắm rồi chưa được giải toả, hôm nay sợ cậu phải vất vả đấy.\”
Dụ Thiếu Triết cũng đã lột sạch quần áo của bản thân. Khưu Nguyên lúc này mới phát hiện ra hắn không phải kiểu chỉ gầy đơn thuần, ngược lại dáng người còn khá săn chắc. Dụ Thiếu Triết bước đôi chân dài tới bên cạnh Khưu Nguyên, gần như áp sát người gã, đưa tay vỗ lên mặt Khưu Nguyên, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh nét bỡn cợt: \”Tôi cũng lâu lắm rồi chưa gặp được ai hợp gu. Mong là thể lực của dân thế thao sẽ không làm tôi thất vọng.\”
Khưu Nguyên cảm thấy như thể hàng lông mi dài đến khó tin của Dụ Thiếu Triết lướt nhẹ qua mặt mình, trong lòng bỗng ngứa ngáy. Gã trở tay nắm lấy cổ tay của hắn, cùng hắn ngồi vào trong bồn tắm.
.
Dụ Thiếu Triết tỉnh giấc vì nóng. Cánh tay Khưu Nguyên như gọng kìm bằng sắt cỡ lớn kẹp chặt lấy eo hắn, lồng ngực nóng rực áp lên lưng hắn.
Hắn kéo chăn xuống, hơi dịch về trước để thoải mái hơn.
Sao đột nhiên lại mơ về chuyện hồi Đại học vậy? Dụ Thiếu Triết nhờ lại những gì vừa thấy trong mơ. Có lẽ vì hai hôm trước gặp lại Dịch Đàm Hi, anh ta vẫn chẳng khác gì so với trước đây, ngược lại hắn và Khưu Nguyên đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Dặc Dặc bảo Thẩm Mộ và Dịch Đàm Hi có phong cách giống nhau, thế nhưng ngoài việc cùng sở hữu ngoại hình thanh tú, hắn lại chẳng thấy hai người này giống nhau ở điểm nào cả. Dịch Đàm Hi vừa nhìn đã thấy là yêu phi hại nước hại dân, còn Thẩm Mộ thì thiện lương biết bao, hoàn toàn là kiểu mối tình đầu đẹp đẽ, nho nhã pha chút hư hỏng…
Trong lúc hắn đang mải suy nghĩ vẩn vơ, Khưu Nguyên đã bị sự ngọ nguậy trong vô thức của hắn đánh thức.
Rạng sáng là lúc ham muốn của đàn ông mạnh mẽ nhất. Khưu Nguyên nhắm mắt vuốt ve dương vật đang dựng đứng của mình, phát hiện phía trước vừa hay là mông ai đó, bèn tét mông Dụ Thiếu Triết, nói bằng chất giọng trầm khàn: \”Bé cưng vểnh mông lên nào.\”
Dụ Thiếu Triết đột ngột bị đánh: …
Đây nhịn!
Dụ Thiếu Triết vốn muốn mặc kệ gã, chuẩn bị đạp gã xuống giường cho tỉnh táo. Thế nhưng Khưu Nguyên lại như một con chó lớn, vừa liếm vừa cắn sau gáy cũng như vai của hắn, khiến hơi thở hắn cũng dần trở nên dồn dập.
Thôi được rồi, Dụ Thiếu Triết cam chịu đẩy mông về sau. Khưu Nguyên giữ nguyên tư thế nằm nghiêng, chậm rãi tiến vào.
Đêm qua hai người mới quần nhau một trận trời nghiêng đất ngả, lỗ sau của Dụ Thiếu Triết vô cùng mềm mại, chẳng cần nới rộng cũng có thể nuốt trọn dương vật to bự của Khưu Nguyên. Lỗ sau hơi sưng tấy bị lớp lông mu dày cứng cọ vào vừa đau vừa ngứa. Dụ Thiếu Triết không nhịn được ngọ nguậy, lỗ nhỏ lại càng nhiệt tình cắn chặt dương vật nóng rực.
Khưu Nguyên ôm lấy hông hắn, mông đưa đẩy càng lúc càng nhanh, gậy thịt to dày màu đỏ tím ra ra vào vào giữa cặp mông trắng nõn.
Tư thế nằm nghiêng suy cho cùng không thể tiến vào đủ sâu, Dụ Thiếu Triết rất nhanh đã thấy không đủ thoả mãn, dứt khoát lật người Khưu Thiên lại rồi tự mình ngồi lên dương vật của gã, bắt đầu di chuyển lên xuống.
\”Á…\” Lỗ nhỏ chật hẹp của Dụ Thiếu Triết kẹp Khưu Nguyên tới mức sung sướng. Hắn khẽ rên rỉ, cuối cùng đã hoàn toàn tỉnh táo.
Hắn nhìn Dụ Thiếu Triết đang cưỡi trên người mình, ra sức nhấp nhô, bèn xoa nắn cặp mông đầy dặn của hắn, cười đùa: \”Sao mới sáng ra đã đói khát như này, cậu chủ Dụ của chúng ta càng ngày càng dâm đãng.\”
Dụ Thiếu Triết tức tới ngã ngửa, thở hổn hển yếu ớt mắng gã: \”Địt cả tổ tông nhà anh.\”
Khưu Nguyên: ??? Sao lại gắt ngủ như vậy?
Cũng may ông đây tốt tính, nếu là trước đây đã đánh nhau rồi. Cả hai không hẹn mà cùng có chung suy nghĩ.
Năm ấy hai người họ so đo đến cả việc ai địt ai ít hơn một lần, chỉ sợ mình thua thiệt, mất thể diện, chẳng ai chịu nhượng bộ. Đâu như bây giờ, đã học được cách bao dung lẫn nhau, dịu dàng với nhau rồi.