\”Ba ơi, con đói bụng.\”
Quang anh nũng nịu, tay bé lay lay tay lớn.
\”Rồi rồi ngồi xuống đó đi ba bảo người làm nấu ăn cho con.\”
Đức duy xoa nhẹ đầu, giọng điệu cưng chiều nhất.
Thú thật từ trước giờ Đức duy khó lòng mà mở lòng cưng chiều, tin tưởng hay yêu thương bất kì ai; nhưng với bạn nhỏ này thì khác, ấn tượng đầu tiên bé con quá xinh xắn, mắt tròn xoe, da trắng, hai má ửng hồng, mang trên người bộ quần áo trắng kem cổ khoác chiếc khăn nhỏ.
Trông cực kì muốn bảo vệ!
Duy ngồi cùng Quang anh trên sofa, nhẹ nhàng hỏi thăm em nhỏ.
\”Trong lúc đợi đồ ăn thì Quang anh kể ba nghe xem trước giờ con sống thế nào nhé!\”
\”Dạ vâng, con sống với mẹ ở khu ABC, học ở trường XYZ ạ.\”
Nói đoạn, Quang anh ngập ngừng kể tiếp.
\”Nhưng mà ba ơi, ở khu XYZ có nhiều chú đáng sợ lắm ạ! Mỗi lần con đi học về các chú hay doạ con, rồi sai con đi mua thuốc lá, ghi mấy con số gì đó con chả hiểu; rồi ở trường các bạn cũng hay chọc ghẹo và bắt nạt con…\”
Quang anh chầm chậm ngước mặt lên nhìn Duy, đôi mắt long lanh ầng ậng nước.
Đức Duy thấy lòng mình chua xót.
\”Thế con có bạn bè không? Có ai bảo vệ con không?\”
\”Dạ có ạ, có bạn An hay bảo vệ con, nhưng mỗi khi không có bạn í thì con lại bị…\”
\”Được rồi, ba cho con chuyển trường, không học ở đó nữa!\”
Quang anh vui một phần, chợt nhớ đến Thành An.
\”Ơ ba ơi còn An, con không xa bạn được đâu…hức…hức…\”
Đức Duy suy nghĩ, không nỡ để em nhỏ buồn lâu.
\”Con cho ba địa chỉ nhà bạn An nhé, ba sẽ giải quyết, hứa không để 2 đứa xa nhau!\”
\”Ba nói thật ạ?\”
\”Thật, ba không biết nói dối đâu!\”
Xạo!!
Quang anh vui mừng nhảy cẫng lên, cùng Duy vào bàn ăn một bữa thật no rồi cùng nhau sang nhà Thành an nói chuyện, sẵn đi mua cho em nhỏ quần áo mới.
______________________
Nhà Thành an nằm trong một con hẻm chật chội, quanh co. Căn nhà nhỏ, màu vàng nhạt đã sờn cũ, trông cũng không khá giả hơn nhà cũ Quang anh là mấy.
Tay nhỏ dắt tay lớn vào trong.
Ở giữa nhà có chiếc máy may đang kêu lên từng đợt, một dáng người mảnh khảnh gầy gò đang ngồi may từng chiếc áo.
\”Chào cô, cho hỏi đây có phải nhà của bé Thành an không ạ?\”
Đức Duy lên tiếng.
\”Phải, đây là nhà… ủa? Quang anh, con sang tìm An hả?\”
\”Dạ, con chào cô, con sang tìm bạn An ạ!\”
Quang anh cười tít cả mắt nhìn mẹ Thành an đang mời ba con em vào nhà.
\”À, thế từ giờ con sống với ba à?\”
\”Dạ vâng từ giờ con sống với ba Duy ạ, còn mẹ con xong việc sẽ về sau.\”
Mẹ Thành an gật gù, cất giọng gọi một nhỏ bé khác.
Thành an cầm cây viết trên tay chạy vội ra phòng khách khi nghe 2 chữ Quang anh được cất lên bởi mẹ mình.
Hai đứa nhỏ nhìn nhau vui sướng vô cùng, xong ngoan ngoãn dắt tay nhau vào phòng chơi, chừa chỗ cho người lớn nói chuyện.