[End] Cách Để Cậu Ấy Xòe Đuôi – Giới Thái Hồ Hồ – Chương 16: Rất yêu nhau – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[End] Cách Để Cậu Ấy Xòe Đuôi – Giới Thái Hồ Hồ - Chương 16: Rất yêu nhau

Editor: Nina

Nói ra cũng thấy khá thú vị, thật ra đây là lần đầu tiên Chúc Minh nhìn thấy Tịch Tiện Thanh trong trang phục thường ngày.

Không phải tây trang sang trọng, chỉnh tề, cũng không phải áo khoác được cắt may tỉ mỉ, trên người chỉ mặc một chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cực kỳ đơn giản. Thiếu đi cảm giác khoảng cách xa lạ lạnh lùng, thêm một chút trẻ trung, tươi mới mà độ tuổi này nên có.

Quần áo càng giản đơn càng làm nổi bật lên vóc dáng hơn người, gân xanh trên cánh tay rắn chắc kéo dài đến cổ tay. Cậu đứng ở cuối hành lang, tư thế thẳng tắp vẫn không đổi, sự kiêu ngạo ăn sâu vào cốt cách không hề giảm đi xíu nào.

Chúc Minh trông theo Tịch Tiện Thanh bước đến trước mặt Tịch Mộ Phi, cau mày hỏi: \”Sao không mang giày? Cũng không đeo máy trợ thính.\”

Cậu nói khá chậm, động tác ngôn ngữ ký hiệu lại rất thuần thục.

Tịch Mộ Phi buông chiếc bút trong tay, mỉm cười với cậu, cũng dùng ngôn ngữ ký hiệu đáp lại.

\”Biết là cảm hứng đột nhiên tới thì ai cũng không ngăn được chị, nhưng mà chị cũng không thể——\”

Tịch Tiện Thanh nhíu mày, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Chúc Minh bị chắn mất phía sau Tịch Mộ Phi, biểu cảm lập tức trở nên mất tự nhiên: \”Anh… tỉnh dậy nhanh quá nhỉ.\”

Chúc Minh nhướng mày: \”Không giới thiệu à?\”

\”Chị gái tôi, Tịch Mộ Phi.\” Tịch Tiện Thanh do dự nói, \”Chị ấy——\”

Tịch Mộ Phi dùng ngôn ngữ ký hiệu ra dấu gì đó với Tịch Tiện Thanh.

Chúc Minh: \”Cái gì?\”

Hầu kết của Tịch Tiện Thanh khẽ động, nhìn về phía Chúc Minh, hình như đang miễn cường truyền lời: \”Chị ấy… khen mắt anh đẹp.\”

Chúc Minh cũng sửng sốt không thôi. Không ngờ người có tính cách lập dị, thích bắt bẻ như Tịch Tiện Thanh lại có một người chị ruột nghĩ sao nói vậy, thẳng thắn dành lời khen cho người khác.

Anh cong mắt: \”Ừ… làm ơn gửi lời cảm ơn thay tôi, và nói với cô ấy rằng trông cô ấy cũng rất xinh đẹp và dịu dàng.\”

Câu trả lời này khiến Tịch Tiện Thanh chìm vào sự lặng im ngắn ngủi, vài giây sau cậu mới nói với Chúc Minh: \”Không, đây là hiểu lầm lớn nhất của anh đối với chị ấy đấy.\”

Chúc Minh: \”Hả?\”

Tuy vậy, Tịch Tiện Thanh vẫn quay người đi, giúp Chúc Minh phiên dịch cho Tịch Mộ Phi.

Ý cười trên mặt Tịch Mộ Phi càng tăng thêm. Cô nhìn Tịch Tiện Thanh, rồi nhìn sang Chúc Minh, chớp chớp mắt, ngay sau đó giơ tay lên, lại ra dấu gì đó.

Trán Tịch Tiện Thanh giật giật, quá rõ ràng là không muốn phiên dịch câu này.

Nhưng đối diện với ánh mắt dò hỏi của Chúc Minh, cậu vẫn trông có vẻ bình tĩnh dịch lại: \”Chị ấy nói… cảm ơn đã khen ngợi, đối tượng xem mắt bị cướp mất của tôi.\”

Chúc Minh: \”Phì.\”

Cậu có cảm giác mình đã hiểu ý trong lời nói của Tịch Tiện Thanh.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.