Nay 520 nên up 2 chương luôn =)))))))))
.
⋆.ೃ࿔.𖥔 ҁ ˖*:・༄⋆.
.
Chương 18:
Tuyết, đập vào mắt là một màu tuyết trắng xóa. Mặc dù Na Tra đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến cực Bắc nhưng vẫn mất một ngày rưỡi. Hắn đáp xuống nền tuyết, hai chân lún sâu vào trong lớp tuyết.
Lạnh căm, đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn lúc này. Tam Muội Chân Hỏa lưu thông trong cơ thể, giúp Na Tra xua tan đi cái lạnh.
Nơi này hoang vắng không một bóng người, chỉ thấy dãy núi trải dải vô tận và bầu trời đầy tuyết trắng tinh. Dù có là Trung Đàn Nguyên Soái vang danh bốn phương thì giữa nơi truyết phủ mịt mù cũng trở nên nhỏ bé đến vậy.
Na Tra bước đi vô định, để lại từng dấu chân in trên nền tuyết. Không bao lâu sau chúng đã bị gió tuyết che phủ, tựa như chưa từng có người nào đặt chân đến đây.
Na Tra chỉ biết hình dạng của Lộ Tinh Thảo nhưng không biết cụ thể nó mọc ở đâu. Nhờ có Tam Muội Chân Hỏa bảo vệ, gió tuyết không thể nào đến gần được hắn.
Giữa nơi trời băng đất tuyết này, bóng dáng màu đỏ ấy tuy chói mắt như vậy, nhưng cũng rất nhỏ bé. May mắn thay, hắn đã nhanh chóng phát hiện ra một gốc Lộ Tinh thảo mọc bên vách núi.
Loài dược thảo ấy đứng yên lặng lẽ bên rìa vách núi, tỏa ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt xung quanh.
Na Tra muốn đến gần xem gốc cây ấy có phải dược thảo để cứu sống Ngao Bính hay không. Nhưng khi hắn đến gần, cây thuốc kia liền nhanh chóng héo khô.
Niềm vui tìm được cây thuốc cũng theo đó mà tan thành mây khói, Hỗn Thiên Lăng ủ rũ nằm trên vai. Na Tra đứng dậy, tiếp tục đi tìm.
Không biết đã đi bao lâu, Hỗn Thiên Lăng đột nhiên kéo hắn lại, đi đến một hướng. Một gốc Lộ Tinh Thảo hiên ngang đứng lẳng lặng giữa khe đá.
“Ngươi đi đi.”
Hỗn Thiên Lăng theo cánh tay của Na Tra bay về hướng khe đá. Nó cẩn thận tiếp cận gốc cây thuốc kia.
Khoảnh khắc Hỗn Thiên Lăng sắp chạm vào cây thuốc, nó liền nhanh chóng héo khô. Hỗn Thiên Lăng đứng đó, lúng túng không biết phải làm sao.
Sau đó, nó dường như mất kiểm soát mà mềm oặt rơi xuống mặt đất. Nhìn Lộ Tinh Thảo héo úa, Hỗn Thiên Lăng cảm thấy mình cũng héo queo theo.
Na Tra từ đó nhận ra được một vài điều, đoán rằng hẳn do hắn và Hỗn Thiên Lăng đều mang Tam Muội Chân Hỏa hộ thân, mà Lộ Tinh Thảo lại nở ở nơi có tuyết, đã quen với nhiệt độ thấp nên không chịu được nguồn nhiệt của họ.
Na Tra vươn tay, Hỗn Thiên Lăng nương theo tay hắn bay trở lại vai. Na Tra thu lại linh lực hộ thân, vỗ nhẹ Hỗn Thiên Lăng.
Hỗn Thiên Lăng cũng bắt chước Na Tra thu lại thần pháp. Bây giờ nó chỉ là một dải lụa bình thường.
Đêm tuyết cực kỳ đẹp, nhưng hắn không có thời gian để thưởng thức. Chẳng biết đã dầm thân trong tuyết bao lâu, cuối cùng trước khi mặt trời lặn, hắn đã tìm thấy một gốc dược thảo.