YOU ARE READING
Tên convert: HÒA THÂN HOANG DÂM KÝ
Tên edit: Hành Trình Bị Thao Của Mỹ Nữ Hòa Thân
Tác giả: Tùy Ngã Tâm
Edit: Haljm0 (độc quyền trên Wattpad)
Tình trạng Raw: Hoàn thành
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngược luyế…
#18
#cao-h
#caoh
#codai
#edit
#hcao
#hvan
#np
#sắc
Nghe được lời này, Ôn Kỳ Ngọc mất khống chế, lại khóc lớn lên, tay nhỏ dùng sức nện ở ngực hắn, u oán nói: \”Ngươi cũng muốn thao ta, một đám các ngươi đều nghĩ thao ta, các ngươi đều coi ta là cái gì?\”
Nàng khóc đến thương tâm như vậy, Lưu Hi than một tiếng, đem mỹ nhân nhi ôm vào trong ngực trấn an.
Hắn từ từ kể ra: \”Tất nhiên ta sẽ không cưỡng bách ngươi ngay lúc này, ta chỉ là đã nghẹn lâu lắm, nghẹn đến mức khó chịu, Ngọc Nhi dùng tay giúp ta cầm một chút được chứ?\”
Nàng nghĩ, dùng tay so với dùng thân mình thì tốt hơn bao nhiêu lần, giờ phút này cả người nàng đều đầy vết bầm tím, hoa huyệt bị căng đến mở rộng ra, hiện tại còn chưa kịp thu lại, vẫn còn đau đớn, nàng thật sự không nghĩ sẽ lại bị thao. Vì thế, Ôn Kỳ Ngọc gật gật đầu, dưới ánh mắt cực nóng của hắn, đôi tay ngọc vươn ra bao vây cự vật của hắn vào trong.
Tay nàng mang theo một chút lạnh lẽo, khi tiếp xúc với dục long nóng bỏng, thế nhưng trong nháy mắt hắn sướng đến nỗi phun ra một tia thanh dịch, thanh dịch dọc theo quy đầu đi xuống, cuối cùng nhỏ giọt trên bàn tay trắng nõn.
Nàng còn chưa bắt đầu xoa đâu! Đôi tay liền đã ướt!
Lưu Hi còn cười nói: \”Nhìn đi, nó thật sự nghĩ ngươi.\”
Ôn Kỳ Ngọc đỏ mặt lên, không để ý tới hắn mặt dày vô sỉ, tay nhỏ bắt đầu mềm nhẹ mà vuốt ve, xoa động lên.
Thẳng thắn mà nói, nàng không cảm thấy dùng tay có thể cho hắn được bao nhiêu khoái cảm, thế nhưng tiếng hít thở của Lưu Hi lại càng thêm thô nặng, côn thịt càng nhảy dựng bạo khởi trong tay nàng. Nàng không biết, nam nhân trừ bỏ cảm giác của thân thể, vẫn còn thị giác bị đánh sâu vào, giai nhân trần trụi tuyệt sắc đang dùng đôi tay nhỏ nhắn hầu hạ huynh đệ của hắn, hắn nhìn đến hình ảnh này liền không ngừng khoái cảm……
Côn thịt ở trong tay không ngừng bành trướng, trên thân gậy gân xanh vờn quanh, đỉnh to như trứng gà, mã mắt cứ một tia rồi lại một tia thanh dịch tràn ra, biểu thị rằng hắn sẽ rất mau tiến đến đỉnh núi sung sướng.
Nam nhân rốt cuộc không nhịn được, đỡ lấy cái gáy nàng ấn xuống phía dưới, giọng khàn khàn: \”Hút ra đi.\”
Ôn Kỳ Ngọc thuận theo mà cúi thân xuống, đầu trứng gà đem cái miệng nhỏ căng bạo, mã mắt tiến thẳng vào yết hầu, một trận nhiệt dịch bắn ra, xông thẳng vào thực quản, đôi tay nàng vẫn còn ra sức mà vuốt ve thân gậy, giúp hắn phun sạch sẽ.
Côn thịt huynh đệ Lưu gia đều là lớn kinh người, ngay cả hương vị dương tinh cũng không khác biệt lắm. Ngày thường nàng đều bị hoàng đế cắm vào, mỗi ngày một đống tinh hoa cũng trốn không thoát, cho nên nhìn thấy côn thịt lớn tương tự như của hoàng đế, thật ra một chút cũng không bài xích, phảng phất giống như bị huấn luyện, vừa thấy đến côn thịt lớn của huynh đệ Lưu gia liền ngoan ngoãn mà há mồm, mặc cho bọn hắn cắm lộng.
Lưu Hi thỏa mãn mà bắn sạch sẽ vào trong miệng nàng, sau khi rút ra phân thân, thế mà nàng lại ngoan ngoãn đuổi theo, đem chất nhầy trên côn thịt đều rửa sạch sẽ.
Hắn nhướng mày, không khỏi cảm thán mỹ nhân quả thật là họa thủy, nàng thiên kiều bá mị như vậy, bá giả thiên hạ nếu thấy chỉ hận không cầm tù nàng cả đời, hoàng huynh độc sủng với nàng cũng đúng, nhân chi thường tình thôi.