VỤNG TRỘM VỚI HUYNH TẨU
Tác giả: Tiểu Nùng Kinh Tế
Edit Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 2: Tiểu thúc phá thân huynh tẩu
\”Hức…\” Bí mật mà Quân Khanh cố gắng giữ gìn cuối cùng cũng bị phát hiện, y giống như con thú nhỏ nức nở, cố gắng cuộn tròn thân mình lại.
\”Không ngờ trên đời này thật sự có người song tính.\” Văn Thương lấy làm lạ.
Dưới ánh nến, thân thể Quân Khanh trắng nõn bóng loáng, cả người không có một cọng lông nào, dương vật giữa hai chân nhỏ nhắn tinh xảo, màu sắc cũng nhạt, tựa như một cây ngọc bích xinh đẹp, phía dưới là bộ phận thuộc về nữ tử, hai miếng thịt khép chặt lại, xung quanh đều là màu trắng, chỉ khi tới gần khe hở ở vị trí trung tâm mới có chút hồng nhạt, giống như một nụ hoa chuẩn bị nở rộ, đấy chậu cũng mềm mại đẹp đẽ kéo dài đến tận cúc hoa ở phía sau, hồng hào tươi đẹp, trông giống như một bông hoa cúc màu hồng đang nở nhẹ.
Văn Thương có nằm mơ cũng không ngờ người huynh tẩu này cũng không tính là nam nhân chân chính, thân thể kỳ quái này khiến người ta máu nóng sôi trào không thể giải thích được, dường như đáy lòng có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
\”Đừng mà… Đừng nhìn… Hu hu…\” Quân Khanh chống cự bao nhiêu lần cũng vô ích, giờ phút này nội tâm của y đã tan vỡ thành một mớ hỗn độn, thậm chí còn không thể tập trung sức lực để vùng vẫy, nước mắt chảy dài trên má rơi xuống thảm.
Văn Thương tách hai chân bị hắn đè lại hai bên hông ra rộng hơn nữa để hắn nhìn kỹ thân thể này hơn, môi lớn bị kéo ra theo hơi hé mở, quả thật bên trong mơ hồ lộ ra một màu hồng nhạt thuần khiết, Văn Thương cầm con hoạ mi mà mình cũng có rồi nhấc lên, lộ ra nụ hoa hoàn chỉnh mà hắn chưa từng nhìn thấy qua.
[1] Câu đó gốc là 闻殇夹起自己身上也有的家伙往上提, tui không hiểu ý của tác giả lắm nên chém đại, nếu ai biết thì giúp tui với 🥺.
\”Không… Hức hức…\” Quân Khanh hơi giãy giụa một chút, Văn Thương dùng sức nhéo lên dương vật nhỏ liền trấn áp được y.
Côn thịt nhỏ trong tay run run rẩy rẩy, lại có ý muốn đứng dậy, Văn Thương cười nói: \”Chưa từng chạm vào sao?\”
\”Hưm…\” Bộ phận bị Văn Thương nắm lấy truyền đến những cảm giác mà y chưa từng nhận được, tê dại, càng nhiều hơn chính là loại cảm giác khiến người ta khó có thể mở miệng… Thoải mái, muốn được… Được xoa nắn tiếp…
Quân Khanh hoảng sợ trước những suy nghĩ thoáng qua trong đầu mình, chuyện này… Quá không biết liêm sỉ rồi.
Y miễn cưỡng tập trung tinh thần đang tan rã của mình, \”Ngươi… Ngươi thả ta ra… Đi mà…\” Giọng nói mềm mại không có chút lực uy hiếp nào, lọt vào trong lỗ tai của người ta lại giống như đang làm nũng.