Edit[Đm] Quan Hệ Thế Thân(Tiểu Thuyết)-(Hoàn) – Chương 40: Thư mời – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Edit[Đm] Quan Hệ Thế Thân(Tiểu Thuyết)-(Hoàn) - Chương 40: Thư mời

Truyện chỉ được đăng tải ở wattpad Bánh cá nhỏ, các bạn thương tui thì vui lòng không đọc ở chỗ khác và đọc ở nhà chính chủ edit nha. Cảm ơn rất nhiều!💋

——————————————————

Cuối tháng, Hạ Dương trở về nhà cũ.

Kỳ Kỳ vẫn ở trong sân chạy chơi khắp nơi, vừa nhìn thấy xe Hạ Dương đến liền như cũ theo thói quen chạy tới vòng quanh một vòng.

Hạ Dương băng qua Kỳ Kỳ, đi đến phòng nghỉ. Ba Hạ ngồi trên xe lăn, một mình chơi cờ vây, thấy Hạ Dương vào liền hỏi: \”A Nguyễn đâu?\”

Không đợi Hạ Dương trả lời, ba Hạ chợt nhớ ra, nỉ non nói: \”Nhớ rồi, bà ấy đã đi rồi.\”

Hạ Dương đi tới ngồi xuống ở đối diện, tay trái cầm lấy một quân cờ màu đen đáp xuống mặt bàn cờ. 

Ba Hạ chú ý tới nhẫn trên tay Hạ Dương, có chút tò mò nói: \”Con kết hôn khi nào?\”

Hạ Dương nhỏ giọng nói: \”Không có.\”

\”Vậy đã đính hôn rồi à?\” Ký ức ba Hạ có chút hỗn loạn, cố gắng nhớ lại hỏi: \”Là đứa bé giáo viên dạy đàn dương cầm lần trước con mang về sao?\”

Hạ Dương không trả lời, bàn tay lại hạ xuống thêm một quân cờ nữa, coi như là ngầm xác nhận.

\”Thật tốt.\” Ba Hạ cười: \”Con sắp kết hôn, A Nguyễn cũng khẳng định rất hạnh phúc.\”

\”Lần sau lại đem thằng bé đến đây, ta muốn xem thật kỹ.\” Ba Hạ mỉm cười thật tươi, khóe mắt hiện lên những nếp nhăn của năm tháng, đã hoàn toàn không nhớ rõ chuyện Hứa Thừa Yến qua đời.

Mà Hạ Dương lại cũng đồng ý: \”Vâng!\”

Hạ Dương bồi ba Hạ chơi cờ trong phòng nghỉ, đến tối mới đứng dậy rời đi. Quản gia ở bên ngoài chờ, thấy hắn đi ra liền gọi: \”Hạ thiếu.\”

Hạ Dương đi trên hành lang, đột nhiên lên tiếng nói: \”Tôi muốn đổi phòng khác.\”

Quản gia thoáng có chút kinh ngạc.

Hạ Dương: \”Phòng ở tầng hai không ở nữa.\”

Quản gia vội vàng phản ứng lại, gật đầu: \”Được.\”

Quản gia an bài người giúp việc sắp xếp thu dọn lại một căn phòng trên tầng năm, đồng thời chuyển một số đồ dùng cần thiết hàng ngày của Hạ Dương từ tầng hai lên tầng trên. Cuối cùng, trong căn phòng trên tầng hai chỉ còn lại đồ của Hứa Thừa Yến.

Sau khi đã thu dọn xong tất cả, quản gia dựa theo lời Hạ Dương yêu cầu, đem phòng ở tầng hai khóa lại. Về sau, căn phòng này cũng là một cấm kỵ mà Hạ gia không thể động vào.

Lão quản gia cho người đem hết đồ dùng của Hạ Dương tất cả đều đưa đến tầng năm, dọn dẹp và sắp xếp phòng xong, khi lơ đãng ngẩng đầu liền nhìn thấy Hạ Dương đứng trầm ngâm bên cửa sổ, trên mặt đất đã có vài mẩu tàn thuốc lá rơi xuống.

Từ sau khi Hứa Thừa Yến qua đời, Hạ Dương cũng trở nên giống lão gia, luôn thích ngắm phong cảnh ở bên cửa sổ, có đôi khi thậm chí còn xem cả ngày. Lão quản gia thu hồi tầm mắt, không tiến lên quấy rầy.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.