Edit[Đm] Quan Hệ Thế Thân(Tiểu Thuyết)-(Hoàn) – Chương 15: Chạy trốn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Edit[Đm] Quan Hệ Thế Thân(Tiểu Thuyết)-(Hoàn) - Chương 15: Chạy trốn

Truyện chỉ được đăng tải ở wattpad Bánh cá nhỏ, các bạn thương tui thì vui lòng không đọc ở chỗ khác và đọc ở nhà chính chủ edit nha. Cảm ơn rất nhiều!💋

——————————————————-

Vào giữa trưa, Hứa Thừa Yến ở nhà nhận được điện thoại từ Hạ Dương.

Hạ Dương: \”Có một tập tài liệu để ở trên bàn trong thư phòng, anh đã bảo bác Trương trở về lấy, em lấy nó xuống đưa cho ông ấy.\”  

\”Được.\” Hứa Thừa Yến đi vào thư phòng liền thấy được tập tài liệu để ở trên bàn. 

Hứa Thừa Yến cầm tập tài liệu lên, lại nghĩ bây giờ đã giữa trưa nên hỏi tiếp: \”Anh đã ăn trưa chưa? Nếu chưa thì em làm hoành thánh để bác Trương đem đến nhé?\”

\”Ừm.\” Đầu dây bên kia đồng ý đáp. 

Sau khi cúp điện thoại, Hứa Thừa Yến đi nấu hoành thánh rồi gói nó vào hộp cơm. Không lâu sau, tiếng chuông cửa vang lên, Hứa Thừa Yến đi ra mở cửa thì thấy bác Trương đã tới rồi.

Bác Trương là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, bác ấy là tài xế đi theo bên cạnh Hạ Dương đã lâu. Hứa Thừa Yến đưa tập tài liệu cho bác Trương, sau đó đưa thêm hộp cơm đã được đóng gói cẩn thận: \”Phiền bác Trương giúp cháu đem theo cái này đưa cho Hạ Dương với ạ!\”

Bác Trương gật đầu, cầm lấy tập tài liệu cùng hộp cơm rồi rời đi. Sau khi lái xe trở lại công ty, bác Trương vào thang máy đi tới văn phòng của Hạ Dương. Thấy cửa văn phòng đóng chặt, bác Trương định gõ cửa nhưng lại bị thư ký bên cạnh ngăn lại. 

Thư ký nói: \”Hạ tổng ở bên trong đang có việc.\”

Nghe thế bác Trương liền hiểu ý giao tập tài liệu và hộp cơm lại cho thư ký: \”Hộp cơm là Hứa tiên sinh bảo tôi mang đến đây.\”

Thư ký cũng biết đến Hứa Thừa Yến nên gật đầu, để đồ vật sang một bên rồi tiếp tục làm việc. 

Mãi cho đến khi có động tĩnh phát ra từ văn phòng, thư ký vội vàng đứng dậy nghiêm chỉnh nhìn về phía nam nhân đang đi ra. Mà đi theo bên cạnh nam nhân còn có một thanh niên xa lạ khác. 

Thư ký không khỏi nhìn người thanh niên kia thêm vài lần, sau đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Mới nửa tiếng trước, Hạ tổng vội vàng rời đi sau khi trả lời một cuộc điện thoại, lúc quay lại thì có thêm người này bên cạnh.

Thư ký mặc dù rất hiếu kì nhưng vẫn nhanh chóng thu lại tâm tư đoán mò của mình rồi tiếp tục báo cáo: \”Hạ tổng, tài liệu đã đưa lại đây.\”

Hạ Dương: \”Để tài liệu trên bàn cho tôi.\” 

\”Còn có đồ vật của Hứa tiên sinh.\” Thư ký lấy hộp cơm cách nhiệt ra.

Hạ Dương nhìn hộp cơm trầm mặc không nói gì. Ngược lại, thanh niên bên cạnh thì tò mò đi tới: \”Hứa tiên sinh?\”

Thẩm Tu Trúc cầm hộp cơm lên đánh giá, nhẹ giọng hỏi: \”Chính là người ở bên cạnh anh kia sao?\”

\”Nhắc đến mới nhớ, lúc em vừa nhìn thấy cậu ấy rất kinh ngạc.\” Thẩm Tu Trúc không nhanh không chậm nói tiếp: \”Còn tưởng rằng là nhìn thấy chính mình.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.