Lâm Thanh là bị đói tỉnh, dù sao cả ngày hôm qua cậu vẫn chưa ăn gì.
Sau khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình vẫn đang ở phòng cha kế, đau đớn trên người đã giảm đi một chút, miễn cưỡng cũng có thể hoạt động được, lần này Lâm Thanh không kích động làm loạn nữa, hoặc có thể nói cậu vốn dĩ tính cách an tĩnh, lúc trước là bị kích thích quá tàn nhẫn mới có thể đánh mất lý trí.
Cậu yên lặng tự thu thập cho mình, mặc vào quần áo được đặt ở bên cạnh rồi đỡ tường mở cửa chậm rãi đi ra ngoài. Cố Cảnh Diên vừa làm xong thức ăn, đang chuẩn bị đến giúp bạn nhỏ nhà mình mặc quần áo thì thấy Lâm Thanh đã tự mình đi ra. Hắn vội vàng chạy tới đem người bế lên.
Lâm Thanh vốn dĩ cho rằng bản thân đã bình tĩnh lại, nhưng không ngờ vừa ra khỏi cửa đã bị người ôm lên, còn là ôm kiểu công chúa, khiến cho cảm xúc thật vất vả ổn định xuống nháy mắt dâng lên, biến lại thành bộ dáng giương nanh múa vuốt.
\”Ông bỏ tôi xuống, đừng chạm vào tôi!\” Dù kêu như vậy nhưng thẳng đến khi bị ấn ngồi ở trước bàn ăn, cậu cũng chưa từng tránh được đôi tay kia, Cố Cảnh Diên vẫn giống như lúc trước giúp cậu chuẩn bị chén đũa, nhưng cũng có chút khác biệt, tỷ như chuẩn bị cho cậu một cái đệm ở dưới mông! Còn rất chu đáo a!
Lâm Thanh đánh bay tay Cố Cảnh Diên, lạnh giọng nói: \”Vì sao muốn làm như vậy? Ông làm vậy không phải khiến mẹ tôi thất vọng sao?\”
Nghe cậu nói, động tác của Cố Cảnh Diên dừng một chút, buông chén cháo đã múc cho Lâm Thanh, \”Thanh Thanh, ba ba đương nhiên là bởi vì thích em mới làm như vậy, bảo bối chẳng lẽ không biết chính mình mê người bao nhiêu sao?\”
Hắn nhìn Lâm Thanh nhưng ánh mắt đã không giống như lúc trước, lớp vỏ ôn hòa ngụy trang kia đã biến mất, dục vọng bị che khuất trong mắt tràn ra ngoài, thẳng tắp nhìn chằm chằm thiếu niên, từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, như là muốn xuyên qua quần áo trực tiếp nhìn vào thân thể lỏa lồ của cậu.
Loại này ánh mắt làm Lâm Thanh cảm thấy sởn tóc gáy, cậu lập tức đứng lên bước về phía cửa nhưng một câu nói của Cố Cảnh Diên đã giữ bước chân cậu lại.
\”Thanh Thanh chẳng lẽ muốn người khác biết chuyện tối hôm qua sao?\” Nam nhân ngồi nguyên tại chỗ không động đậy, thậm chí độ cung nơi khóe miệng cũng chưa hề biến mất nhưng Lâm Thanh lại thấy sự ác liệt trong ngữ khí của hắn.
Nguyên nhân chính là trên tay của hắn có một sấp ảnh chụp, tuy không nhìn thấy chính diện nhưng Lâm Thanh trong lòng đã chắc chắn được nội dung, không quan tâm đến thân thể không khoẻ, cậu bay nhanh đến đoạt lấy chúng.
Đập vào mắt chính là hình ảnh bản thân bị chơi đùa, nam nhân còn cố ý chọn chụp những lúc Lâm Thanh thần chí không rõ.
Cánh tay thon dài trắng nõn phủ phục trên người nam nhân, hai chân vô lực xuôi hai bên eo, lỗ thịt non mềm bị côn thịt căng ra thành một cái động, mật huyệt đỏ tươi ướt át đang mấp máy, gắt gao hút lấy dương vật thô to tím đen. Lâm Thanh trên mặt đỏ ửng, mắt to tròn ngốc lăng nhìn vào ống kính, miệng mở lớn lộ ra đầu lưỡi phấn nộn giống như đang muốn mời gọi người hôn mình, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ cho rằng đây là tao hoá không có côn thịt sẽ phát dâm.