[Edit – Xuyên Nhanh, Hệ Thống, H] Mị Nhục Sinh Hương – Quyển 9 – Chương 142: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (17) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit – Xuyên Nhanh, Hệ Thống, H] Mị Nhục Sinh Hương - Quyển 9 - Chương 142: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (17)

BẠN ĐANG ĐỌC

Nguyên gốc: 媚肉生香
Tác giả: Tô Nặc Cẩm
Tình trạng raw: 150 chương
Tình trạng edit: đã hoàn thành
Bìa: @uk_unknown

Cố Minh Nguyệt tuyệt đối không thể làm nhân vật phụ bia đỡ đạn trong tiểu thuyết. Nghĩ đến nàng, sinh ra đã có nhan sắc và địa vị, l…

#18
#21
#caoh
#codai
#cáo
#cổđại
#hethong
#hiendai
#hiệnđại
#hvan
#ngontinh
#nguoc
#np
#nữcường
#sung
#sắc
#thịt
#trùngsinh
#xuyên
#xuyênkhông
#xuyênnhanh

Quyển 9 – Chương 142: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (17)

Edit: Hoàng Gia Gia

Bản dịch được thực hiện với mục đích phi lợi nhuận và chỉ được đăng tải trên Wattpad imhoanggiagia và WordPress Hoàng Gia Gia. Nếu bạn nhìn thấy ở nơi khác, chắc chắn nó đã bị reup rồi đó. Vui lòng đọc tại trang chính chủ để ủng hộ công sức editor nhé.

——

Cha Chateaubriand đang trên đường đến nhà thờ Pafeilin, hắn vừa được thăng chức thành tổng giám mục cách đây không lâu, trở thành Tử y Giáo chủ trẻ tuổi nhất ở Toà Thánh, nhưng trong mắt hắn không hề có chút vui mừng nào, mà ngược lại là vẻ gầy gò hốc hác.

Ngoài hành lang, trời đang mưa dầm rả rích, gió lạnh mang theo hơi ẩm xuyên qua các cột trụ trên hành lang, thổi lên mặt đến tê dại, trên da thịt cũng nổi lên một lớp da gà dày đặc.

“Ngươi còn quay về làm gì, nơi này không chào đón ngươi.” Ở cuối hành lang, John chặn đường Cha Chateaubriand, âm u mở miệng.

“Công tước Cromwell.” Cha Chateaubriand hành lễ với hắn trong vẻ chết lặng, giọng khô khốc và trống rỗng, “Đây là giáo xứ thuộc quyền quản lý của ta, ta sẽ không bao giờ đi nơi nào khác ngoài nơi này.”

Hắn đứng trước người John với khuôn mặt trắng bệch, hốc mắt hõm sâu thành màu xanh nhạt trong bóng tối, ngữ khí kiên định quyết không khoan nhượng.

John bị bộ dạng của hắn chọc cười, ngữ khí châm chọc nói: “Thật sự chúc mừng Giáo chủ Chateaubriand, chắc hẳn ngài còn nhớ rõ mình đã có đủ công đức để được phong thánh như thế nào, mà bây giờ còn có mặt mũi trở về đây?”

Đôi mắt Cha Chateaubriand lập tức mờ đi, như hai vũng nước tù đọng đục ngầu. Hắn chậm rãi chào John một cách trang trọng, trầm giọng nói: “Hôm đó nếu không phải công tước kéo cơ thể bị thương nặng chạy đến, ta và Claudia đã không thể bình an vô sự hoàn toàn. Xin cho phép ta thay mặt gia tộc Chateaubriand bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất đến với ngài.”

Nghe thấy hắn đề cập đến ngày hôm đó, đôi mắt màu lục bảo của John lập tức đỏ tươi, khí tràng toàn thân nhất thời trở nên bừng bừng sát khí. Hắn kìm nén mong muốn lộ răng nanh xuống, bởi vì hắn đã hứa với nàng —— Sẽ không bao giờ làm tổn thương đến người đàn ông trước mặt.

Sao hắn có thể đi ngược lại với ý nguyện của nàng, John đau lòng nghĩ. Sở dĩ hắn có thể nổi bật giữa đám trẻ và được nàng yêu thích chẳng phải vì lòng trung thành đến chết không đổi của mình hay sao?

“Hãy để anh ấy đến đó đi, phu nhân sẽ sẵn lòng gặp anh ấy.” Illaria xuất hiện phía sau John, nói nhỏ. Nàng mặc trang phục phụ nhân, áo surcote màu cam nhạt cài ở thắt lưng, bên trong là chiếc váy cote màu xanh đậm có thêu hoạ tiết hình hoa cúc.

Công tước Cromwell tân nhiệm còn chưa cưới vợ, thị nữ Illaria của mẹ hắn khi còn sống đã trở thành tình nhân được hắn sủng ái nhất, đây là một sự thật ai cũng biết trong giới quý tộc.

“Cảm ơn ngài, phu nhân Illaria.” Cha Chateaubriand vội vàng cảm ơn, nhìn John đầy mong đợi, khát vọng được sự chấp thuận của hắn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.