Editor: Hang
————————-
Một hồi, nam nhân rũ mắt nói: \” Tôi xin lỗi về việc tối qua, tuy biết rằng làm như vậy sẽ khiến cho cậu cảm thấy thực ghê tởm, nhưng tới nhà xin lỗi là việc tôi phải làm.\”
Thái độ Thẩm Minh Hiên không kiêu ngạo không siểm nịnh nhưng bộ dáng tự phụ ưu nhã lại cho người đối diện cảm giác được một loại giáo dưỡng tốt đẹp.
Một đại nhân vật giống hắn có thể làm đến mức này cũng xem như đã rất có thành ý. Ninh Thư không khỏi nhớ lại cảnh tượng tối qua một chút, nếu không phải đối phương là người phong độ không chừng trái lại còn nói cậu có ý câu dẫn.
Tuy rằng vẫn có chút xấu hổ nhưng Ninh Thư trong lòng cũng không để ý nữa, cậu vội lắc đầu: \” Thẩm tiên sinh không cần để trong lòng, chuyện này chỉ là một hồi ngoài ý muốn thôi.\”
Nam nhân không nói lời nào, chỉ là đẩy một cái danh thiếp lại đây. Ninh Thư có chút mờ mịt mà nhận lấy. Đối phương nhìn cậu một lát: \” Về sau có chuyện gì đều có thể đến tìm tôi.\”
Ninh Thư ngốc lăng. Ngay sau đó phản ứng lại, không chừng Thẩm Minh Hiên cảm thấy cậu bị thua thiệt cho nên mới biểu đạt thái độ như vậy.
Như là nhìn ra trong lòng cậu có phản ứng gì, nam nhân thấp giọng nói: \” Cậu không cần cảm thấy đây là bồi thường, coi như là tôi chiếu cố tiểu bối của mình đi.\”
\” Nếu tôi làm cậu cảm thấy có chỗ nào không thoải mái thì hãy nói.\”
Nam nhân nói đến như vậy rồi, Ninh Thư đương nhiên lựa chọn nhận lấy: \” Không có, Thẩm tiên sinh.\”
\” Không có thì tốt.\”
Thẩm Minh Hiên trong mắt nhiều lên ý cười, vươn tay xoa xoa đầu cậu.
Cho đến khi xe rời đi, Ninh Thư vẫn đứng ngốc tại chỗ. Cậu không khỏi đưa tay lên sờ vào nơi đối phương vừa chạm vào.
Thẩm Minh Hiên có phải hay không đối với cậu quá tốt rồi đi?
Trở lại cửa Ninh gia, Ninh An liền ngăn cậu lại, đôi mắt giận đùng đùng mà chất vấn: \” Anh cùng Thẩm tổng đã xảy ra chuyện gì?\”
Ninh Thư nhìn cậu ta một cái: \” Nếu cậu muốn biết, chính mình có thể đi hỏi Thẩm tiên sinh.\”
\” Anh…..\”
Ninh An trong lòng thập phần ghen ghét, cậu ta có thể nhìn ra, Thẩm Minh Hiên đối với anh trai có điểm thưởng thức. Nhưng mà thái độ khi đối mặt với ta thì thật bình thường.
\” Tiểu Thư.\”
Ninh phụ đánh gãy lời của bọn họ, nhíu mày nói: \” Con cùng em trai nói chuyện như vậy là thế nào? Con không biết người An An sùng bái nhất là Thẩm tổng sao?\”
Ông ta dùng một tư thái mệnh lệnh nói: \” Nếu Thẩm Minh Hiên đã để mắt đến con thì khi ở trước mặt hắn nói về An An một chút, đã hiểu chưa?\”
Ninh An ôm ngực, cười lạnh: \” Con mới không cần anh ta ở trước mặt Thẩm tổng nói lời hay, con muốn chính con biểu hiện trước mặt hắn.\”