\”Con hôm nay lại lêu lổng ở đâu, trễ như vậy mới về nhà, cho rằng ba ba tăng ca cái gì cũng không biết?\”
\”Tự mình cởi quần ra, nằm lên giường, nâng mông lên.\”
\”Không cần, cút ngay, ba ba ngốc, ai cho phép ba tùy tiện vào phòng con?\”
Trước bàn máy tính lộn xộn, mỹ thiếu niên áo ngủ tinh tế trừng to đôi mắt thủy linh, gương mặt xinh đẹp tràn đầy biểu tình không kiên nhẫn.
Tống Ngâm năm nay đã 16 tuổi, chính là thời kỳ phản nghịch, đối với hành vi không gõ cửa đã xông vào phòng mình của ba ba cảm thấy hết sức khó chịu.
Nhà bọn họ là gia đình đơn thân, mẹ Tống Ngâm sau khi sinh cậu không lâu liền cùng người tình bỏ trốn, cậu từ nhỏ đã được ba ba Tống Cận Xuyên nuôi lớn, Tống Cận Xuyên đối cậu quản giáo rất nghiêm khắc, thường xuyên nói một lời không hợp liền cởi quần đánh mông, thời điểm trẻ con không hiểu chuyện thì không sao, sau khi lớn lên Tống Ngâm bắt đầu ý thức được khoảng cách giới tính, đối với loại trách phạt này càng thêm bài xích.
Cậu là người song tính, phía dưới cùng nam giới khác không giống nhau, sao lại có thể để lộ bướm nhỏ cho ba ba mình xem?
Ba ba thật quá đáng, cậu đã bao nhiêu tuổi rồi còn cởi quần đánh mông, hoàn toàn không tôn trọng quyền riêng tư của cậu.
Rất chán ghét ba ba.
Tống Ngâm không chút che giấu cảm xúc, thái độ phản nghịch như vậy ở trong mắt Tống Cận Xuyên càng dễ khơi dậy lửa giận của nam nhân.
Tống Ngâm lớn lên cùng mẹ ruột của cậu rất giống nhau, đều là loại tiểu mỹ nhân kiều kiều mềm mềm, lúc mới sinh, Tống Cận Xuyên không biết yêu thương nhi tử bảo bối này bao nhiêu, quả thực chính là ngậm ở trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ ngã, thẳng đến khi vợ phản bội hắn, cùng người đàn ông khác bỏ đi.
Tống Cận Xuyên chịu đả kích lớn, đến bệnh viện làm xét nghiệm ADN, xác thật Tống Ngâm là con của hắn, lúc này mới quyết định chuyên tâm vào sự nghiệp, hắn đối với nữ nhân có bóng ma, cũng không suy xét đến việc tái hôn, đem tất cả tình cảm đều đặt trên người con trai.
Hắn sở dĩ đối với con trai quản giáo nghiêm khắc cũng vì sợ con trai lả lơi ong bướm giống vợ cũ, một phút lơ là liền chạy theo nam nhân bên ngoài.
Tống Ngâm từ lúc bắt đầu phát dục càng lớn càng xinh đẹp, hai bánh bao nhỏ trước ngực phình phình, không thể mặc đồ bó sát, một đôi chân cân xứng mê người vừa dài vừa trắng, khuôn mặt vốn non nớt đã rút đi vẻ múp míp của trẻ con, ngũ quan so với bạn gái cùng tuổi còn tinh xảo hơn, đi trên đường hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt.
Nếu Tống Ngâm chỉ là con trai bình thường, Tống Cận Xuyên sẽ không nhọc lòng như vậy, nhưng con trai bảo bối phía dưới còn mọc một cái âm hộ, nếu như bị nam sinh khác nhìn thấy sao có thể buông tha, khẳng định sẽ bị hung hăng chịch bắn tới mang thai, bởi vậy Tống Cận Xuyên yêu cầu con trai tan học cần phải về nhà đúng giờ, không nghe lời liền sẽ bị phạt đánh mông.
\”Ngô a…… Buông ra, con không muốn lên giường, con còn chưa chơi xong đâu!\”
Tống Cận Xuyên là người rất biết tự hạn chế, ngày thường luôn chú trọng rèn luyện, ba mươi mấy tuổi vẫn duy trì một thân cơ bắp không thua gì người trẻ, bế con trai dáng người đơn bạc tự nhiên không tốn chút sức, Tống Ngâm mới vừa tắm rửa xong, toàn thân vừa mềm vừa thơm, bị ba ba ném lên giường còn tản ra hương hoa nhài thoải mái tươi mát, chính là một mỹ thiếu niên tú sắc khả xan.