BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêu
Tác giả: Vân Phi Mặc
Nguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)
Editor: Bạch Diệp Thảo
Tình trạng: Hoàn thành
Tình trạng Edit: Hết thế giới 11 (Hết quyển 1 sang quyển hai nha các bạn �…
#1v1
#1vs1
#cổ-đại
#hiện-đại
#huyền-huyễn
#hệ
#hệ-thống
#mau-xuyên
#mauxuyên
#ngontinh
#ngượctra
#ngọt
#nuphu
#nữ-phụ
#showbiz
#sung
#tu-tiên
#xuyênnhanh
Tác giả: Vân Phi Mặc
Âu Dương Khanh nói xin lỗi xong liền chạy.
Người nọ lại giữ chặt hắn, \”Anh đụng làm rơi đồ người khác, cũng không biết nhặt lên giúp à?\”
Âu Dương Khanh không vui nhăn mày, lười so đo, ngồi xuống nhặt đồ, lúc nhìn thấy đó là gì, đôi mắt tỉnh táo lại ngay.
Âu Dương Khanh cầm một tờ giấy trong đó, rồi vội vàng nhặt những tờ trên mặt đất lên. Đọc lướt qua từng tờ, đôi mắt hắn ngày càng sáng.
Đây là một bản kế hoạch xuất sắc, hoàn toàn có thể áp dụng vào miếng đất hắn mới mua được kia.
Âu Dương Khanh kích động hỏi: \”Bản kế hoạch này là anh viết sao?\”
Người đàn ông đeo kính văn nhã, đẩy đẩy cái kính trên mũi, nghi ngờ nhìn hắn, \”Đúng vậy.\”
Âu Dương Khanh rất vui mừng, nếu hắn áp dụng với khu đất thành đông, hắn sẽ không bị kiểm soát mọi lúc mọi nơi nữa, cũng không cần Bắc Vũ Đường đến để củng cố địa vị của mình trong Âu Dương gia nữa.
Vị trí người phụ trách hạng mục miếng đất thành đông, Âu Dương Khanh nắm chắc mấy phần, giờ có bản kế hoạch này, phần thắng lại tăng lên.
Âu Dương Khanh vội lấy một tấm danh thiếp ra, \”Tôi là Âu Dương Khanh của tập đoàn Âu Dương, hiện tôi có một hạng mục cần triển khai, đang thiếu một nhân tài như anh.\”
Người nọ nghi hoặc đánh giá Âu Dương Khanh, nửa tin nửa ngờ nhận tấm danh thiếp, đến khi nhìn thấy tên và danh hiệu trên đó, mới dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn hắn, \”Anh thật sự là người của tập đoàn Âu Dương?\”
\”Cam đoan không giả. Ngày mai anh có thể đến công ty tìm tôi, đến nơi chỉ cần báo tên tôi là được.\” Âu Dương Khanh giống như tìm được vàng, cố gắng đào đi.
\”À.\” Người đàn ông khẽ lên tiếng, hiển nhiên vẫn chưa tin lời Âu Dương Khanh.
Âu Dương Khanh cũng không nóng nảy, hắn đã nhìn liếc qua công ty của người nọ trên văn kiện rồi, không lo lắng chút nào.
Tạm biệt người đàn ông kia, Âu Dương Khanh lấy điện thoại gọi một số.
\”Alo, Âu Dương đại thiếu gia, sao cậu lại rảnh rỗi tìm tôi thế?\” Đầu bên kia truyền đến giọng nói ngả ngớn.
Âu Dương Khanh không có tâm tình cãi cọ, trực tiếp nói ra mục đích của mình: \”Tra giúp tôi một người tên là Trương Tiểu Phi, hiện đang làm ở công ty Trung Lăng.\”
\”Được.\”
Ngắt điện thoại, đáy mắt Âu Dương Khanh có ngọn lửa lớn đang cháy hừng hực – ngọn lửa của sự tự tin.