[Edit-Quyển 1] Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung – Thế giới hiện thực (10) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit-Quyển 1] Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung - Thế giới hiện thực (10)

BẠN ĐANG ĐỌC

Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêu
Tác giả: Vân Phi Mặc
Nguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)
Editor: Bạch Diệp Thảo
Tình trạng: Hoàn thành
Tình trạng Edit: Hết thế giới 11 (Hết quyển 1 sang quyển hai nha các bạn �…

#1v1
#1vs1
#cổ-đại
#hiện-đại
#huyền-huyễn
#hệ
#hệ-thống
#mau-xuyên
#mauxuyên
#ngontinh
#ngượctra
#ngọt
#nuphu
#nữ-phụ
#showbiz
#sung
#tu-tiên
#xuyênnhanh

Tác giả: Vân Phi Mặc
Mị rất chăm chỉ (~‾▿‾)~
****

Trong căn nhà tranh thấp bé, người vẫn luôn nằm trên giường bất ngờ ngồi dậy, trên trán rỉ ra một lớp mồ hôi lạnh. Cô duỗi tay lau, phát hiện khoé mắt mình cũng đang ướt.

Bắc Vũ Đường xuống giường, ra ngoài phòng, giờ là buổi trưa, mặt trời lên cao, sơn thôn yên lặng chỉ nghe tiếng chim kêu, an tĩnh như ngăn cách với nhân thế.

Tiểu Tử Mặc không ở nhà, hẳn là bé đã đến học đường, chiều mới về.

Bắc Vũ Đường đứng trong viện, ngắm nhìn núi rừng xa xa, ngơ ngác phát ngốc. Cô phát ngốc chừng nửa canh giờ mới chậm rãi hồi tỉnh. Mê mang trong mắt cô dần nhạt đi, khôi phục thanh minh và đạm mạc ngày xưa.

Bắc Vũ Đường thu liễm áp lực và tâm tình ở thế giới đó vào sâu trong lòng.

Hôm nay thời tiết tốt, cô dọn chăn trong phòng ra phơi lên gậy trúc trong sân để hứng nắng. Đổ đầy nước vào lu nước trong bếp, lại ra tưới nước cho rau xanh sau nhà.

Quét tước nhà cửa, dọn lại phòng, lui lui tới tới hết một buổi trưa, cuối ngày, cô vào bếp, nhìn rau xanh trên bếp, củ cải và bột mì.

Cô chuẩn bị chiên củ quả cho bé con, cắt củ cải thành sợi, dùng muối ướp. Trong lúc ướp, Bắc Vũ Đường bắt đầu nhào bột, chuẩn bị bốt xong, cô vớt sợi củ cải ra, cho vào nồi xào, rải bột ớt lên, thêm các gia vị khác, cuối cùng bắc nồi ra, thả vào nước lạnh, bắt đầu dùng vỏ bột bánh gói sợi củ cải lại.

Hoàng hôn dần buông xuống, ánh chiều tà rơi trên đất vàng. Tiểu Tử Mặc cõng sọt sách về nhà, từ xa đã thấy khói bếp bay lên, đôi mắt bé sáng ngời.

Nhóc con vội chạy như bay về nhà, đẩy cửa viện ra, chạy thẳng vào bếp.

Khi bé vào đến cửa bếp, thấy mẫu thân đang nặn vỏ bánh.

\”Về rồi sao.\”

\”Mẫu thân.\”

Hai người đồng thời lên tiếng.

Bắc Vũ Đường nhìn giỏ tre của bé, cười nói: \”Cất đồ vào nhà chính đi, một lát nữa là có thể ăn cơm rồi.\”

\”Vâng.\” Tiểu Tử Mặc ngoan ngoãn gật đầu, trong mắt tràn đầy vui sướng.

Tiểu Tử Mặc cất đồ xong lại chạy ngay vào bếp, đi ra sau kệ bếp trông lửa.

\”Mẫu thân đang làm gì vậy?\” Tiểu Tử Mặc tò mò nhìn mấy viên bánh bột ngô tròn tròn đã chiên vàng.

\”Đây là chiên quả.\”

Tiểu Tử Mặc ngửi mùi hương bay ra khỏi nồi, \”Thơm quá.\”

Bắc Vũ Đường không làm nhiều lắm, chỉ làm tám cái, buổi tối cô ăn hai cái, Tiểu Tử Mặc ăn tốt, ăn ba cái. Ba cái còn lại để sáng mai Tiểu Tử Mặc làm bữa sáng.

Ăn tối xong, Bắc Vũ Đường nắm tay Tiểu Tử Mặc ra ngoài đi bộ tiêu thực, buổi tối, Bắc Vũ Đường kiểm tra bài, chỉ cần là nội dung trong sách thì bé đều hiểu.

Trước khi ngủ, cô thấy bé luyện Hàn Băng Chưởng đã có thể thuần thục đánh ra một bộ chiêu thức.

Buổi tối, Bắc Vũ Đường ôm Tiểu Tử Mặc ngủ, Tiểu Tử Mặc nghiêng đầu nhìn mẫu thân, khoé môi cong lên vẫn chưa hạ xuống, mãi đến khi ngủ, bé vẫn còn nở nụ cười thoả mãn.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.