BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêu
Tác giả: Vân Phi Mặc
Nguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)
Editor: Bạch Diệp Thảo
Tình trạng: Hoàn thành
Tình trạng Edit: Hết thế giới 11 (Hết quyển 1 sang quyển hai nha các bạn �…
#1v1
#1vs1
#cổ-đại
#hiện-đại
#huyền-huyễn
#hệ
#hệ-thống
#mau-xuyên
#mauxuyên
#ngontinh
#ngượctra
#ngọt
#nuphu
#nữ-phụ
#showbiz
#sung
#tu-tiên
#xuyênnhanh
Tác giả: Vân Phi Mặc
\”Chuyện thứ nhất, cậu chắc chắc nói cho trợ lý của tôi là buổi sáng?\” Bắc Vũ Đường hỏi.
\”Đúng, chắc chắn.\” Trương Cật gật đầu khẳng định.
Bắc Vũ Đường tiếp tục hỏi: \”Chuyện thứ hai, buổi sáng, cậu gọi cho chúng tôi một cuộc đúng không?\”
Nói đến cái này, sắc mặt Trương Cật khẽ biến, nhưng vẫn căng da đầu trả lời: \”Đúng vậy.\”
\”Chúng ta nói đến chuyện thứ hai, cậu nói đã gọi cho trợ lý của tôi, nhưng sáng nay chúng tôi không nhận được cuộc gọi nào.\” Khi Bắc Vũ Đường nói chuyện, Tiểu Ngọc đã lấy di động ra đưa cho Hồ đạo xem.
Hồ đạo nhìn thoáng qua, trên đó quả nhiên không có lịch sử ghi lại.
Trương Cật lập tức ngạnh cổ, \”Vậy thì có thể chứng minh được gì, có thể là trợ lý của cô xoá rồi.\”
\”Chúng tôi xoá rồi, vậy cậu thì sao? Cậu có dám lấy di động ra cho mọi người xem không?\”
Sắc mặt Trương Cật khẽ biến, cứng đờ nói: \”Tôi cũng xoá. Tôi… Tôi có thói quen nói chuyện điện thoại xong sẽ xoá luôn.\”
Tiểu Ngọc lập tức nói: \”Vậy anh lấy ra cho tôi xem.\”
\”Tôi… Tôi……\” Trương Cật khó xử, Tiểu Ngọc lập tức bật ghi âm lên, trong đó đúng là đoạn đối thoại của Trương Cật và Tiểu Ngọc, nội dung như sau.
\”Trương ca, sao lần này lại đổi thành bốn giờ chiều? Anh không tính sai chứ?\” Đây là giọng Tiểu Ngọc.
\”Không sai, chính là bốn giờ chiều. Đừng đến muộn.\”
\”Được.\”
Trương Cật nghe được giọng mình, sắc mặt kinh hãi. Hắn kinh ngạc và khiếp sợ, sao có thể là giọng mình. Mà người ngoài lại là kinh ngạc, hai người vậy mà lại chuẩn bị trước.
\”Cậu còn có gì để nói?\” Bắc Vũ Đường lạnh lùng nhìn Trương Cật, châm chọc, \”Chẳng lẽ cậu định nói đây là chúng tôi giả tạo?\”
\”Đúng vậy, đây là các người giả tạo.\” Trương Cật nói theo bản năng.
Người chung quanh đều khinh thường nhìn hắn, mọi chuyện rất rõ ràng, ai đúng ai sai, nhìn là biết.
Sắc mặt Hồ đạo khó coi, trực tiếp giận mắng Trương Cật: \”Cậu, lập tức cút cho tôi!\”
\”Hồ đạo, tôi thật sự không có! Hai người họ hãm hại tôi!\” Trương Cật hấp hối cãi lại.
Hồ đạo không muốn nhìn thấy hắn, người bên cạnh lập tức kéo hắn đi. Trương Cật biết mình hoàn toàn không còn đường sống, trước khi đi còn hung hăng trừng hai người Bắc Vũ Đường một cái.
Hồ đạo nhìn về phía Bắc Vũ Đường, biểu tình rất phức tạp: \”Được rồi. Lát nữa an bài cảnh quay của cô. Qua chuẩn bị đi.\”
Bắc Vũ Đường hơi gật đầu một cái, đi thẳng qua người Liễu Vân.
Liễu Vân tức cắn răng, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Cô ta thật sự không ngờ Bắc Vũ Đường lại ghi âm chuyện xảy ra.


