BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêu
Tác giả: Vân Phi Mặc
Nguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)
Editor: Bạch Diệp Thảo
Tình trạng: Hoàn thành
Tình trạng Edit: Hết thế giới 11 (Hết quyển 1 sang quyển hai nha các bạn �…
#1v1
#1vs1
#cổ-đại
#hiện-đại
#huyền-huyễn
#hệ
#hệ-thống
#mau-xuyên
#mauxuyên
#ngontinh
#ngượctra
#ngọt
#nuphu
#nữ-phụ
#showbiz
#sung
#tu-tiên
#xuyênnhanh
Tác giả: Vân Phi Mặc
Bạch Quân Ngọc bị dán nhãn \’tra nam\’ đang vội đến tối tăm trời đất, chỉ vì có thể mau chóng về bên Bắc Vũ Đường.
Chu Phong thấp giọng nói bên tai Bạch Quân Ngọc một câu.
\”Boss, người của Bắc tiểu thư tìm tới.\”
Bạch Quân Ngọc ngẩng đầu, \”Đưa người đến tay họ. Ngàn vạn đừng để họ nhìn ra.\”
\”Được.\” Chu Phong tuân lệnh, lập tức an bài xuống.
—-
Ban đêm cùng ngày, Ngọc tỷ nhận được điện thoại.
\”Vũ Đường, người của chúng ta đã tìm ra cô ta ở làng du lịch, thuyết phục cô ta thành công. Họ đã chuẩn bị chuyến bay sớm nhất quay về, muộn nhất là tối ngày mai sẽ về đến nơi.\”
Bắc Vũ Đường gật đầu.
\”Ngày mai chúng ta sẽ chuẩn bị thiệp mời mở họp báo. Chờ họ về, lập tức phát ra.\”
\”Được.\”
Ngọc tỷ rời đi rồi, Bắc Vũ Đường lấy di động ra, là lúc nên xử lý chuyện đám Trương Cảnh Tuyên. Cô mở di động, khởi động máy, vô số tin nhắn và cuộc gọi nhỡ xuất hiện.
Bắc Vũ Đường nhìn điện thoại di động, có rất nhiều cuộc gọi từ số lạ, không cần nói cũng biết là đám phóng viên truyền thông qua các con đường tìm được số của cô.
Trừ số lạ, nhiều nhất là số của Trương Cảnh Tuyên và Úc Khả Tâm, còn có cả tin nhắn họ gửi qua.
Bắc Vũ Đường mở tin nhắn của Trương Cảnh Tuyên, khi nhìn thấy nội dung, khẽ cau mày, rất có hứng thú đọc tiếp.
\’Tôi nhìn lầm cô! Không ngờ cô lại là loại người này!\’
\’Sao cô không trả lời tin nhắn, không nhận điện thoại của tôi?\’
\’Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, tôi muốn nghe cô giải thích. Trưa hôm nay, không nhắn tin lại, từ nay về sau tôi và cô không còn quan hệ.\’
………
Bắc Vũ Đường nhìn mấy tin, không còn hứng thú xem tiếp. Mở danh bạ, gọi điện thoại……
Lúc này Trương Cảnh Tuyên và Úc Khả Tâm còn đang vận động mạnh, vui sướng trà trề, không nghe được tiếng chuông điện thoại.
Đại chiến xong, Trương Cảnh Tuyên ôm Úc Khả Tâm tựa vào đầu giường nghỉ ngơi, Úc Khả Tâm giống như con mèo nhỏ rúc vào lòng hắn. (Tội con mèo, các em mèo đáng yêu vô cùng lại bị so với con này)
\”Cảnh Tuyên, Vũ Đường có gọi cho anh không?\” Úc Khả Tâm nghĩ đến nhiều ngày nay Bắc Vũ Đường rơi từ thiên đường xuống địa ngục, tâm tình chưa bao giờ tốt như lúc này.
Cô không có chỗ dựa, quả nhiên một chuyện nhỏ cũng có thể làm cô rơi từ thiên đường xuống địa ngục.
\”Không có.\” Trương Cảnh Tuyên biết cô ả lo lắng, nhẹ giọng nói: \”Chỉ cần cô ta khởi động máy, nhìn thấy tin nhắn anh chia tay cô ta, hẳn là sẽ hiểu.\”
\”Anh nói, cô ta có muốn lấy tin nhắn này áp chế, công khai quan hệ giữa hai người không?\” Úc Khả Tâm ngửa đầu, chớp mắt, đáy mắt có bóng tối xẹt qua.


