BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêu
Tác giả: Vân Phi Mặc
Nguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)
Editor: Bạch Diệp Thảo
Tình trạng: Hoàn thành
Tình trạng Edit: Hết thế giới 11 (Hết quyển 1 sang quyển hai nha các bạn �…
#1v1
#1vs1
#cổ-đại
#hiện-đại
#huyền-huyễn
#hệ
#hệ-thống
#mau-xuyên
#mauxuyên
#ngontinh
#ngượctra
#ngọt
#nuphu
#nữ-phụ
#showbiz
#sung
#tu-tiên
#xuyênnhanh
Tác giả: Vân Phi Mặc
Chị vĩnh viễn sẽ không quên, câu nói đầu tiên mà cô gái mặc quần áo rách tung toé nói với chị năm đó.
\”Hả? Xin việc?\” Lão bản nương trừng mắt nhìn cô, \”Chỗ chị giờ không nhận người. Nếu em muốn tìm việc, có thể đến chỗ khác hỏi thử xem.\”
Bắc Vũ Đường không rời đi, \”Em không cần tiền lương, chỉ cần chị cho em một chỗ ở, một bữa cơm là được.\”
\”Này….\” Lão bản nương khó xử.
Làm vậy rõ ràng là mình chiếm tiện nghi rồi.
\”Như vậy cũng không tốt, em vẫn nên đến chỗ khác hỏi thử xem thế nào.\”
Nụ cười trên mặt Bắc Vũ Đường mang theo chua xót, \”Lão bản nương, em thực sự không còn chỗ để đi, chỉ cần có một bữa cơm là được.\”
Lão bản nương thấy cô thực sự đáng thương, quần áo rách tung toé, nếu mình cũng đuổi cô đi, chỉ sợ cô sẽ ăn ngủ đầu đường.
\”Được rồi. Bao ăn uống, tiền lương mỗi tháng năm đồng, được không?\”
Bắc Vũ Đường một lần nữa lộ nụ cười sáng lạn, vội gật đầu không ngừng, \”Được ạ, được ạ.\”
\”Đi theo chị.\”
Hai người một trước một sau vào tiệm cơm Hưng Hân, người trong tiệm cơm rất đơn giản, chỉ có một đầu bếp, một người phụ việc bếp núc, và một người phục vụ, thêm một lão bản nương, giờ tính thêm Bắc Vũ Đường, cũng chỉ có năm người.
\”Lão bản nương, đó là ai vậy?\” Người phục vụ duy nhất Tiểu Quyên mở miệng dò hỏi.
Lão bản nương gọi hai người ở sau bếp ra, giới thiệu với ba người, \”Tới tới, giới thiệu với mọi người một chút, đây là người tôi mới thuê, tên là….\”
Lão bản nương quay đầu hỏi Bắc Vũ Đường, \”Em tên gì?\”
\”Bắc Vũ Đường. Bắc trong phong cảnh Bắc Quốc, Vũ trong mưa xuân, Đường trong hoa hải đường.\” Bắc Vũ Đường mỉm cười nói với mấy người.
\”Tên hay.\” Đầu bếp cười nói, chợt quay đầu trêu ghẹo lão bản nương, \”Lão bản nương, cách thuê người của cháu cũng thật lạ, không biết người ta tên là gì.\”
Lão bản nương trừng mắt nhìn ông ấy một cái, \”Đi đi, cháu nhận người có duyên, những thứ khác chỉ là mây bay.\”
Bắc Vũ Đường nhìn họ trêu ghẹo nhau, không tự giác nở nụ cười. Trong trí nhớ của nguyên chủ Bắc Vũ Đường, những hình ảnh như vậy có rất nhiều, đó cũng là những hình ảnh sống động nhất trong những năm tháng bị tra tấn của cô ấy.
Lão bản nương nói với Bắc Vũ Đường, \”Ông béo này là đầu bếp của cửa hàng chúng ta, em có thể gọi là chú Vương. Vị này là học trò của ông ấy, Quách Dương. Tiểu cô nương này tên là Vương Tiểu Ngọc. Còn chị, họ Chu, em có thể gọi chị là lão bản nương hoặc chị Chu cũng được.\”
Bắc Vũ Đường gật đầu.
\”Mọi người đi làm việc đi, tôi dẫn Vũ Đường lên tầng.\”