Edit: Ry
\”Anh biết em từ bức tranh đó à?\”
Cảnh Tầm nhìn Lâm Chức, muốn nghe y nói nhiều hơn về liên kết giữa họ.
Gã thích bầu không khí này, thích ánh mắt Lâm Chức nhìn mình, thích giọng Lâm Chức. Gã không phải kiểu người thích trò chuyện, lại muốn cứ được lắng nghe y mãi như vậy.
Cảnh Tầm không mấy nhạy cảm với tin tức ở thế giới bên ngoài, gã không hay lên mạng cập nhật thông tin, lại chỉ giao lưu với một vài người.
Người đại diện Thường Vũ Hàm nói với gã <Chim Gold> là bức vẽ được công chúng đón nhận nhất, rất nhiều người bởi vì bức tranh này mới biết tới gã, yêu mến gã. Cảnh Tầm không hiểu những cái này, nhưng gã hiểu <Chim Gold> mang tới cho gã nhiều tiền tài nhất.
Tuy rằng nghệ thuật không thể dùng tiền tài để cân đo, nhưng ở một vài thời điểm, tiền tài lại có thể xác nhận giá trị của chúng.
\”Đúng, bức tranh đó được vẽ rất tốt. Dù là sắc điệu hay kĩ thuật, còn có…\”
\”Hả?\”
\”Còn có bé trai ở trong góc tranh.\”
Cảnh Tầm mở to mắt, quái gở và nóng cháy nhìn Lâm Chức, không chắc chắn lắm hỏi lại: \”Anh nhận ra?\”
Lâm Chức khẳng định: \”Tất nhiên rồi.\”
Trong <Chim Gold>, ngoài chú chim ngậm bụi gai màu đỏ làm chủ thể thì trong góc có một người đàn ông đang nức nở và một đứa bé ngoan ngoãn ngả đầu vào lòng mẹ.
<Chim Gold> là một biểu tượng, theo như truyền thuyết Gold là một vị quân vương tàn nhẫn, thích gây tai họa, lấy giết người làm vui. Hắn có một con chim, mỗi khi hắn muốn giết ai sẽ để chú chim của mình tha bụi gai bay đi. Chim thả bụi gai ở đâu, đao của Gold sẽ vung về phía đó.
Truyền thuyết này được rất nhiều họa sĩ đưa vào trong tranh, mỗi người một phiên bản khác nhau, nhưng thường là Gold sẽ xuất hiện trong tranh còn chú chim bay quanh hắn. Những bức tranh đó hoặc khắc họa thú vui tàn bạo của hắn, hoặc khắc hoạ sự tàn nhẫn dữ tợn của hắn, hoặc khắc họa những người chết đáng thương, trong đó còn có rất nhiều tác phẩm tuyệt vời của các đại sư. Nhưng có châu ngọc phía trước, bức họa của Cảnh Tầm vẫn có thể đạt được thành công vang dội như vậy, ngoài kĩ thuật vẽ và khả năng vận dụng sắc thái xuất sắc ra thì cũng do chủ thể trong tranh của gã rất đặc biệt.
Cảnh Tầm chỉ vẽ chú chim, còn dùng nó làm chủ thể tuyệt đối, mọi tai họa xa xa, ở trước mặt nó trở nên thật nhỏ bé.
Chim của Gold rốt cuộc là giống chim gì thì không được ghi chép cụ thể, có truyện nói là ưng, có cái nói là quạ, thậm chí kền kền. Tóm lại đều là giống chim dữ, đầy uy phong.
Cảnh Tầm lại vẽ một con chim tước màu trắng, một giống chim quý hiếm sống ở thời đại mà phiên bản đầu tiên về Gold xuất hiện, hiện đã tuyệt chủng.
Có người cảm thấy Cảnh Tầm dùng màu trắng tinh là để làm bật lên máu đỏ. Bởi vì bụi gai chim tước ngậm trong miệng còn đang nhỏ máu, khả năng nắm bắt màu tốt tới nỗi người ta còn cho rằng đó là máu thật chứ không phải thuốc màu.