Quần bơi cũng có rồi, Vệ Tiểu Trì đành phải xuống nước.
Khương Trạm rút kinh nghiệm từ hai lần trước, lần này không vội dạy Vệ Tiểu Trì bơi ngay mà để cậu đeo phao làm quen với nước trước.
Vệ Tiểu Trì nổi lềnh bềnh trong bể bơi như con sứa, hai chân khua khoắng chậm rãi nhích về phía trước.
Để Vệ Tiểu Trì tự chơi mười phút, Khương Trạm mới bơi đến dạy cậu kiểu bơi ếch cơ bản nhất.
Ngâm mình trong nước gần một tiếng đồng hồ khiến tứ chi Vệ Tiểu Trì rã rời, đôi môi tái nhợt. Cậu được Khương Trạm bế lên mép hồ hôn một cái.
Vệ Tiểu Trì choáng váng như thiếu oxy, Khương Trạm đút mấy miếng trái cây vào miệng cậu rồi còn lấy cả bánh ngọt sang.
Vệ Tiểu Trì sợ vụn bánh rơi xuống nước, nâng khay giấy từ tốn ăn hai miếng.
Khương Trạm hỏi: \”Còn ăn nữa không?\”
Vệ Tiểu Trì ổn hơn, lắc đầu: \”Không ăn nữa.\”
Thấy sắc mặt cậu đã khá hơn, Khương Trạm chống hai tay bên người Vệ Tiểu Trì rồi hôn cậu say đắm, sau đó rúc vào vai và ôm chầm lấy cậu như một chú cún bự.
Vệ Tiểu Trì để Khương Trạm ôm ấp hôn hít suốt năm phút, cuối cùng alpha cũng quấn quýt đủ, kéo Vệ Tiểu Trì đi thay quần áo rời khỏi câu lạc bộ.
Khương Trạm xua tan vẻ ủ dột trước đó, hào hứng nắm tay Vệ Tiểu Trì đi dạo phố mua sắm.
Khi đi ngang qua một cửa hàng phụ kiện, Vệ Tiểu Trì thấy mấy cái dây buộc tóc dành cho phái nữ treo đầy tủ kính, kiểu dáng phong phú, màu sắc sặc sỡ, có cả loại có thể đeo lên cổ tay như trang sức.
Vệ Tiểu Trì dừng chân.
Nhận ra ánh mắt của Vệ Tiểu Trì, Khương Trạm hỏi cậu, \”Sao vậy?\”
\”Cậu đợi tớ chút nha, tớ ra ngay.\” Vệ Tiểu Trì bước vào cửa hàng.
Qua tủ kính, Khương Trạm nhìn thấy Vệ Tiểu Trì đang nói chuyện với nhân viên. Ánh đèn cam ấm áp hòa vào đôi mắt phượng tinh xảo của omega tựa vũng nước nông, dịu dàng và xinh đẹp đến nao lòng.
Khương Trạm khẽ rung động, lại muốn hôn cậu nữa rồi.
Vệ Tiểu Trì vừa bước ra khỏi cửa hàng phụ kiện, Khương Trạm tháo kính cậu xuống, hôn lên hai bên khóe mắt của cậu.
Vệ Tiểu Trì: …
Tuy cậu đã quen với cái thói thích hôn của người nọ, nhưng giữa thanh thiên bạch nhật thì không được hay cho lắm, Vệ Tiểu Trì đưa tay đẩy nhẹ anh ra.
Khương Trạm không giận, đeo kính lại cho Vệ Tiểu Trì, \”Cậu mua gì vậy?\”
Vệ Tiểu Trì lấy hai cái dây buộc tóc ra, kiểu dáng bình thường, bản rộng màu đen, trên đó in chữ tiếng Anh.
Hai chiếc dây buộc tóc này đắt thật, năm tệ hai cái.
\”Không phải cậu muốn có đồ đôi sao.\” Vệ Tiểu Trì kéo tay Khương Trạm, đeo một cái vào tay anh và tự đeo cái còn lại, \”Giờ thì có rồi.\”


