Màn đêm buông xuống, những đám mây lững lờ trôi che khuất mặt trăng, ánh trăng len lỏi chiếu xuống, bóng người in xuống mặt đất, những ánh đèn rực rỡ soi rọi con đường núi bằng phẳng.
Triệu Cánh Dao hạ lệnh cho tiểu đội Alpha nghỉ ngơi ở đây một đêm.
\”Ăn chút gì đi.\” Hoa Vũ vui vẻ đưa cho Trần Từ một ống dinh dưỡng, Trần Từ ngồi trên mép một tảng đá, nghe vậy lắc đầu.
\”Tôi có rồi, cảm ơn anh.\” Nói xong, Trần Từ lấy một ống dinh dưỡng trong túi đựng dụng cụ ra, quơ quơ cho Hoa Vũ xem.
Hoa Vũ gật đầu ngồi xuống cạnh Trần Từ, há miệng uống dịch dinh dưỡng. Alpha cao to ngồi lên một tảng đá còn không to bằng nửa mông mình, trông hơi buồn cười.
\”Anh tên gì thế?\” Trần Từ nhịn cười, dịch mông nhường chỗ cho cậu.
Trần Từ thật lòng biết ơn Alpha có vẻ ngoài thật thà này, nếu không có cậu, có lẽ cô đã bị một con rắn khổng lồ nào đó nuốt vào bụng, hoặc là bị con rết có độc cắn chết ngay sau khi tiểu đội đi mất rồi.
Đúng vậy, có đủ loại sinh vật lạ nguy hiểm ẩn mình trong khu rừng nhiệt đới bí ẩn này. Trên đường đi theo tiểu đội Alpha, cô đã nhìn thấy con đỉa to bằng đầu người, con bướm có đôi cánh màu xanh lá với những xúc tua khổng lồ, rắn hai đầu cao 50-60 mét…
Thậm chí còn có một con rết đen to như một ngọn núi bò ngang qua người cô, những chỗ nó bò qua đều bị dịch nhầy màu tím ăn mòn, cây cối đổ gãy, không có ngọn cỏ nào còn sống.
Nhưng những sinh vật trông nguy hiểm như vậy lại không hề tấn công bọn họ. Theo sự quan sát của Trần Từ, đây là nhờ Triệu Cánh Dao thả pheromone có tác dụng đe dọa ra.
Pheromone áp chế đáng sợ như vậy đó.
\”Tôi tên Hoa Vũ.\” Hoa Vũ sảng khoái nói ra tên mình.
\”Cô là người dọn dẹp thật à?\” Cậu tò mò hỏi.
Cho dù người dọn dẹp có làm công việc bẩn thỉu cỡ nào thì cũng là nhân viên chính thức của quân đội, sao một Beta như này lại được làm nhỉ.
Trần Từ gật đầu, cô là người dọn dẹp thật, một người dọn dẹp xuất hiện giữa chừng. Hoa Vũ còn muốn hỏi thêm nhưng bị một Alpha khác đến kéo đi.
\”Cậu làm gì thế? Coi trọng Beta kia thật đấy à?\” Hách Báo kéo Hoa Vũ ra một chỗ khá xa, hỏi nhỏ, trong lòng thầm mắng Hoa Vũ óc lợn.
Một Beta không rõ lai lịch, dẫn theo đã là trái quy định rồi, đội trưởng Triệu không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn Hoa Vũ bắt chuyện với Trần Từ. Những Alpha khác đã sớm biết rõ, điều kỵ nhất của chiến sĩ là dễ tin người khác, Triệu Cánh Dao chỉ tiếc rèn sắt không thành thép (ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn).