BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Sàng hí thế thân
Tác giả:Đông Phương Bạch Khai
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, NP
Số chương : 38 (convert hoàn)
Edit : Tiểu Vũ YY (do quá thèm thuồng mà ráng edit, lịch đăng không đều nhưng sẽ cố gắng, mọi…
#21
#caoh
#edit
#hiệnđại
#hnặng
#hvan
#nguoc
#np
#sắc
#thitvan
Edit : Tiểu Vũ YY
Đêm khuya tĩnh lặng, đã gần 3 giờ sáng.
Lâm Tiêu Tiêu tỉnh lại lần nữa, phát hiện bên kia giường đã trống không. Cô dùng chiếc chăn mỏng bao lấy thân thể trần trụi , hướng ánh đèn sáng ở phòng khách đi đến.
\”Tỉnh?\” Nghe được tiếng bước chân, Phó Hi cất giọng hỏi. Miệng nói với cô, nhưng lại không hề ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt vẫn chuyên chú nhìn chằm chằm một đống báo biểu trên màn hình laptop.
Lâm Tiêu Tiêu mở tủ lạnh lấy một lon nước có ga, thuận miệng hỏi: \”Còn anh, sao chưa ngủ? không phải ngày mai có chuyến bay sớm sao?\”
\”Là sáng hôm nay.\” Phó Hi đính chính.
\”Vâng vâng, biết anh có chấp niệm với thời gian mà. Vậy anh cứ tiếp tục đi, em lên giường xem TV.\” Lâm Tiêu Tiêu đặt nhẹ cốc cà phê lên bàn của anh, rồi lê dép trở về.
Phó Hi rời laptop, xoa xoa mũi, đột nhiên thấp giọng hỏi: \”Em có nhớ rõ chúng ta quen nhau như thế nào không?\”
Nghe hỏi, bước chân Lâm Tiêu Tiêu dừng lại, xoay người, nửa là tự giễu nửa là hối hận mà nói: \”Nhớ rõ chứ, nhưng thật ra em lại hy vọng mình không nhớ.\”
Một năm trước, bạn trai 3 năm của Lâm Tiêu Tiêu cấu kết với chính bạn thân của cô, mấu chốt là đôi cẩu nam nữ kia không có chút nào hối lỗi, ngược lại cùng nhau cười nhạo cô vô dụng, công phu trên giường quá kém mới có thể bị người chen chân. Đêm hôm đó, Lâm Tiêu Tiêu thương tâm muốn chết, một mình chạy đến quán bar uống rượu, kết quả mơ mơ màng màng mà xông vào WC nam.
Kỳ thật chuyện một năm trước, Phó Hi còn nhớ rõ ràng hơn cô. Ngày đó, anh mới vừa về nước, cùng một đám anh em ở quán bar đón gió tẩy trần. Giữa bữa tiệc, hắn ở hành lang hút điếu thuốc, vừa vào WC rửa tay xong, đang định đi ra ngoài thì, một cô gái mặc bộ váy liền áo vàng nghệ nghiêng ngả lảo đảo tiến vào.
Là quán bar nhưng cách ăn mặc của cô gái này hơi quái dị, cô ăn mặc không hở hang tí nào, váy dài tận cẳng chân, váy liền áo, cổ áo hình vuông, không chút da thịt nào. Cô mới vừa tiến đến, trong WC nam liền có tên đàn ông huýt sáo ngả ngớn.
Đó là một tên xăm kín tay, hắn vội vàng lên trước, ôm eo cô gái, sờ soạng một phen, ái muội mà nói: \”Em gái nhỏ, cảm thấy không thoải mái hửm, anh có thể cho em thực thoải mái nha.\” Hắn một bên nói, một bên mạnh mẽ lôi kéo tay cô, hướng đũng quần của mình mà ấn.
\”Anh là ai, tôi không quen anh, anh đi ra đi!!\” Lâm Tiêu Tiêu muốn đẩy tên kinh tởm này ra, nhưng đương nhiên với sức lực yếu gà của cô, thật là châu chấu đá xe.
Tên xăm trổ cách lớp quần áo, mạnh mẽ vuốt ve ngực Lâm Tiêu Tiêu, cực lưu manh mà cười nói: \”Ồ mặt học sinh mà thân hình phụ huynh nha, không nghĩ tới vú cưng lớn như vậy, chắc không ít đàn ông sờ qua rồi.\”
Mấy loại chuyện tạp nham này, ở quán bar đầy rẫy. Phó Hi không phải loại người thích lo chuyện bao đồng, anh rút khăn giấy, lau khô tay, mắt nhìn thẳng, hướng ngoài cửa đi ra.
\”Anh buông tôi ra!\”
\”Đừng chạm vào tôi!\”
Hai người xô xô đẩy đẩy, tên xăm trổ vô tình dẫm chân lên giày của Phó Hi. Phó Hi cúi đầu, chỉ thấy trên chiếc giày trắng tinh thân yêu của mình, thình lình hiện ra một giấu chân đen tuyền?!