Tô Đường mở đôi mắt mệt mỏi, tầm nhìn mờ mịt nhìn về phía trước.
Cô có một khoảnh khắc hoảng hốt, không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cho đến khi Chu Hạo Cường cầm chiếc gối định nhét xuống dưới mông cô.
Tô Đường dường như nhận ra điều gì đó, cô khó tin nổi mà mở to mắt, nhìn người đàn ông quen thuộc mà xa lạ trước mặt.
\”Chu Hạo Cường…\”
Nghe thấy giọng nói, Chu Hạo Cường liếc nhìn cô, anh ta cũng không mấy bận tâm, chỉ cho rằng Tô Đường vẫn còn mơ màng, ý thức không tỉnh táo.
Anh ta nhét chiếc gối xuống dưới mông cô, tay cẩn thận vuốt ve cái bụng nhỏ phồng lên chứa đầy tinh dịch, nhẹ nhàng nói: \”Tiểu Đường, chúng ta sắp có con rồi…\”
Tô Đường nhìn thấy vẻ mặt của anh ta, chỉ cảm thấy toàn thân lông dựng ngược hết lên.
Cô gần như ghê tởm gạt tay Chu Hạo Cường ra, nhích mông muốn tránh xa anh ta.
\”Đừng cử động…Lúc này không được cử động…\”
Hành động mạnh bạo của cô khiến Chu Hạo Cường vô cùng lo lắng, anh ta phản ứng rất nhanh, vội vàng giữ chặt cô lại, muốn nâng mông cô lên, tránh để tinh dịch chảy ra ngoài.
\”Buông tôi ra!\”
Tô Đường bị hành động của anh ta dọa sợ, đạp chân đá anh ta ra, trực tiếp bò xuống khỏi ghế sofa.
Cô muốn chạy ra ngoài, nhưng lại phát hiện hai chân như dẫm lên bông, mềm nhũn ngã xuống đất.
\”Tiểu Đường…Tiểu Đường đừng cử động…\”
Chu Hạo Cường nhìn thấy tinh dịch trắng đục tràn ra từ huyệt nhỏ của Tô Đường, vội vàng lo lắng không thôi, anh ta tiến lên muốn bế cô lên, nhưng bị cô quơ tay quơ chân đá lung tung khiến anh ta không thể đến gần, chỉ có thể đứng bên cạnh giảng đạo lý với cô.
\”Anh không qua đó, em đừng động, đừng động nữa, nếu không tinh dịch chảy ra hết, em lên ghế sofa nằm lại đi, ngoan một chút được không…\”
Những lời nói nhẹ nhàng ấm áp của anh ta lúc này chỉ khiến Tô Đường cảm thấy ghê tởm.
\”Anh đã bỏ thuốc chúng tôi?\”
Cô nhìn Chu Sở Thần đang nằm bất tỉnh ở bên cạnh, nghĩ đến ly rượu vừa uống, chỉ cảm thấy lạnh toát cả sống lưng.
Chu Hạo Cường nghe thấy câu hỏi của cô, vẻ mặt thay đổi, lúc này mới phát hiện Tô Đường đã thật sự tỉnh táo.
Nhưng chỉ trong giây lát, anh ta lập tức ngồi xổm xuống, dùng tư thế cầu xin lại gần cô: \”Tiểu Đường, anh chỉ là…chỉ là quá yêu em…anh không muốn mất em, nếu chúng ta có một đứa con…\”
\”Chu Hạo Cường, anh thật khiến tôi ghê tởm!\”
Tô Đường gào lên cắt ngang lời anh ta, tất cả những gì anh ta nói lúc này đều khiến cô cảm thấy ghê tởm buồn nôn.
\”Đây không phải lần đầu tiên anh làm chuyện này, đúng không?\” Cô nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt, vẻ mặt không chút cảm xúc.


