Trạm Mặc đứng trước mặt cậu, thấy bó hoa hồng thì trong mắt lóe lên kinh ngạc.
\”A, cái này, tớ……\”
Chu Nam Trạch chưa biết nói gì.
\”Tặng cho bạn nữ mà cậu thích hả?\”
Trạm Mặc cũng chẳng lạ.
\”Không phải, là ông chú ở cửa hàng quà tặng.\”
Biểu cảm của Trạm Mặc trở nên kỳ quái.
Ông chú? Phạm vi sức quyến rũ của Chu Nam Trạch đã rộng đến mức này rồi sao……
Chu Nam Trạch thấy vẻ mặt y liền biết y hiểu nhầm.
\”Không phải, chuyện là thế này, tớ đi mua quà. Ông chú cổ vũ tớ thoát ế nên tặng cái này.\”
Cậu nói năng lộn xộn, Trạm Mặc lại để ý đến tin mấu chốt.
Chu Nam Trạch mua quà vào Lễ Tình Nhân.
Cậu ấy muốn thoát ế.
Trạm Mặc đau xót trong lòng.
Quả nhiên, ngày này kiểu gì cũng sẽ đến. Người cậu ấy thích giỏi giang, có nhiều cô gái xinh đẹp ưu tú nhất kiến chung tình, mê muội cậu ấy, sau khi nổi tiếng trên mạng, cư dân mạng liền gọi cậu là bạn trai quốc dân.
Mãi đến giờ cậu mới yêu đương thì đã lạ lắm rồi.
Không biết cô gái Chu Nam Trạch thích sẽ như thế nào nhỉ?
Nghĩ đến đây, Trạm Mặc miễn cưỡng mở miệng, nặn ra một nụ cười.
\”Chúc mừng nhé. Cô ấy đồng ý chưa?\”
Chu Nam Trạch phản xạ có điều kiện đáp: \”Tất nhiên là chưa…… Ủa cậu đi đâu thế?\”
Cậu níu tay Trạm Mặc, lại bị y hất ra.
Trạm Mặc chỉ muốn tìm nơi nào đó ở một mình, nếu tiếp tục đứng trước mặt Chu Nam Trạch thì chắc chắn y sẽ bị lộ. Lần đầu tiên y hất tay Chu Nam Trạch chạy lên lầu, vừa đến trước cửa phòng ngủ thì cơ thể bị một luồng sức mạnh quen thuộc trói lại rồi đè lên tường.
Sau lưng không thấy đau, bị một thứ mềm mại chặn ở sau rồi nó lại vòng ra, quấn chặt lấy cơ thể y.
Là dị năng của Chu Nam Trạch.
Lúc bấy giờ Chu Nam Trạch mới sắp xếp câu từ kỹ càng, vừa bực mình vừa buồn cười nói:
\”Cậu nghĩ là tớ mua cho ai?\”
Trạm Mặc chỉ kịp nói một chữ: \”Hả?\”
\”Tớ muốn mua quà cho cậu, chạy tới cái tiệm đó, chủ tiệm tốt bụng cổ vũ tớ. Dù hồi trước ổng còn chê tớ ế……\”
\”Không phải, lạc đề rồi, trọng điểm là tớ từ bỏ cơ hội trở thành đại Hiền giả vì cậu đó! À không, đây cũng lạc đề…\” Chu Nam Trạch nói nói rồi lại rối. \”Thật ra cậu nhìn lén tớ vào buổi sáng, tớ biết hết, cái đồ nhát gan, không hôn luôn được hả, làm tớ đợi lâu muốn chết, tớ kém lắm không biết tỏ tình đâu……\”
Trời ơi cứu tôi, mình đang nói gì vậy!
\”Tóm lại là tớ thích cậu!\”
Cuối cùng cũng nói đúng một câu.