[Edit] {Johannorth] Nếu Như Bắc Bắc Thật Sự Đến Mỹ Quốc??!! – CHƯƠNG 25 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit] {Johannorth] Nếu Như Bắc Bắc Thật Sự Đến Mỹ Quốc??!! - CHƯƠNG 25

Trong suốt ba năm ấy, có rất nhiều khoảnh khắc khiến anh cảm thấy vô cùng khó khăn. Nhưng có lẽ vì bây giờ đã có North, nên những tháng ngày mờ mịt đó cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Đầu dây bên kia im lặng không nói gì, Johan đã nghĩ North có thể đã quá buồn ngủ mà ngủ quên mất, bèn nhẹ nhàng gọi tên cậu.

\”P, tại sao…\”

Giọng nghẹn ngào của North vang lên từ ống nghe, xuyên qua màng nhĩ, đánh thẳng vào trái tim Johan. Anh lập tức khoác áo, cầm chìa khóa xe rồi lao ra khỏi nhà, \”Nếu biết em sẽ khóc, thì anh đã không nói rồi.\”

\”Sao có thể không nói chứ!\” Giọng North mang đầy âm mũi, nức nở và mềm mại, \”Chuyện quan trọng như vậy sao có thể không nói, em đâu biết là P đã thích em từ sớm như vậy.\”

Johan ngồi lên xe, khởi động động cơ, \”Điều quan trọng là, bây giờ em đang khóc.\”

Trong đầu North hiện lên rất nhiều hình ảnh: P\’Jo ngẩn người nhìn cậu lần đầu gặp mặt, P\’Jo dạy cậu chơi bowling, P\’Jo tặng cậu chiếc xe máy nhỏ… thì ra tình cảm của anh đã bắt đầu từ ba năm trước.

Thậm chí anh còn lên kế hoạch cho chương trình trao đổi du học chỉ vì cậu, nhưng chưa từng ép buộc cậu phải tham gia.

Khóe mắt North lại ướt đẫm, nhìn chú vịt vàng trên giường, nức nở nói: \”Tại sao P lại yêu North nhiều như vậy, ba năm thật dài, chắc P đau lắm đúng không?\”

\”Không nghe thấy em khóc thì chưa đau,\” Johan quay gấp vô lăng, \”Em khóc ngay lúc anh không ở bên, thì đau hơn nhiều.\”

North mím môi, nước mắt lăn dài nơi khóe mắt. Tại sao đến bây giờ cậu mới biết có một người yêu cậu sâu đậm đến vậy?

\”North, đừng khóc nữa,\” Johan dịu dàng dỗ dành, đạp ga đến tận cùng, \”Được không?\”

North lại càng muốn khóc hơn. Tại sao họ không thể gặp nhau sớm hơn? \”May là em đã đến Mỹ, may là gặp được P ở đó. Nếu không đi, không biết bao giờ mới được gặp P nữa…\”

Johan dừng xe, mỉm cười nhẹ, \”Nếu em vẫn chọn học ngành này, chắc vẫn sẽ nộp đơn vào trường đó, anh sẽ ở đó để theo đuổi em.\”

\”Nếu không vào trường đó thì sao,\” North nghẹn ngào, \”Chúng ta có lẽ sẽ không gặp nhau nữa…\”

Bất chợt, North thấy nhớ anh, rất nhớ anh.

Johan hạ cửa kính xe, ngẩng đầu nhìn thấy người đang gọi điện cho mình đứng trên ban công, lòng dâng lên từng đợt sóng êm ái. \”Em đứng ngoài trời không lạnh sao? Buổi tối hơi se lạnh đấy.\”

\”Không lạnh đâu, Ter ngủ rồi,\” North sụt sịt, nhìn thấy hình như có xe đậu dưới nhà, chợt như hiểu ra điều gì, giọng lộ vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ: \”P làm sao biết em đang ở ngoài? Xe dưới nhà là của P à?\”

Johan mỉm cười, bật đèn cảnh báo như một câu trả lời.

Cậu đang nghĩ đến anh, và anh đã xuất hiện.

North nhẹ nhàng chạy xuống lầu, cảm giác yêu thương như có hàng vạn con bướm vỗ cánh trong ngực. Nhưng cậu biết, những cánh bướm đó đã vỡ òa từ lâu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.