[ Ồ, thật là một thứ âm thanh vô văn hóa! ]
Khoảng khắc hồn phách khôi phục gần ngay trước mắt, tâm tình Tiết Trầm thoải mái rất hơn nhiều, bóng ma tâm lý mà thầy giáo Loan tạo nên cũng bị xua tan không ít, vui vẻ xách laptop xuống tầng.
Trong ký túc xá, Trình Hàm nhìn cơn mưa đột ngột hạ xuống, không nhịn được cảm thấy run rẩy: \”Đây, đây không phải Phục Ba Quân phun nước thật chứ?\”
Giữa làn hơi nước lan tỏa trong không gian, đâu đó vang vọng vài thanh âm bay bổng kì lạ.
\”Là long quân, nhất định là long quân, chỉ có một con rồng thực thụ mới có thể khiến mây trời biến sắc trong một cái chớp mắt, tôi thật sự may mắn khi được gặp gỡ người.\”
Mặt Trình Hàm trở nên tái mét: \”Ai? Là ai đang nói chuyện?\”
\”Người anh em chớ hoảng sợ, là người bạn mới trai nhỏ của cậu đây.\”
Trình Hàm: = =
Lại Hiển Thanh: \”……Trai nhỏ, mày đã đáp ứng với bọn tao sẽ không tùy tiện nói chuyện.\”
.
Tiết Trầm xuống tầng đã thấy một bóng hình đứng bên ngoài ký túc xá.
Trên tay người nọ cầm một chiếc ô màu đen để che mưa, những giọt nước tí tách tí tách rơi, hơi nước lan tỏa, dáng người bất động như cây tùng vẫn vô cùng thu hút sự chú ý xung quanh.
Thấy Tiết Trầm đã tới, chiếc ô kia hơi nâng lên một chút lộ ra gương mặt sắc sảo tuấn tú của người bên trong.
Tiết Trầm \”A\” một tiếng: \”Đàn anh đang đợi tôi phải không? Khách khí thật đấy.\”
Đôi mắt một màu hổ phách trong suốt của Giản Lan Tư nhiễm vài phần hơi nước, lộ ra ý cười: \”Vừa lúc tiện đường, cùng nhau đi đi.\”
Màn sương mù càng khiến hình ảnh mỹ nhân như được phủ thêm một màu lọc mơ hồ huyền ảo, trái tim rồng rung động trong nháy mắt.
Tâm trạng Tiết Trầm càng trở nên vui vẻ hơn, tộc Rồng bọn họ thường đánh vài đợt sấm sét, tạo vài cơn mưa để cuộc sống phần thêm thú vị, có thể bảo trì nhan sắc dưới mưa, thậm chí đẹp hơn vài bậc là loại kĩ năng cao cấp đến nhường nào.
Tiêu chuẩn lựa chọn long phi x3.
\”Được.\” Tiết Trầm rất tự nhiên chen vào cùng một chiếc ô, \”Đi thôi.\”
Chiếc ô của Giản Lan Tư không tính là quá lớn, hai nam sinh sóng vai dường như có phần chật chội, anh cũng chỉ ngừng một chút, không bảo Tiết Trầm quay về lấy ô mà yên lặng nghiêng nó về phía cậu.
Những giọt nước chạm xuống mặt tán ô rồi nảy lên không trung rộng lớn.
Giản Lan Tư nói: \”Vừa rồi thời tiết còn khá tốt, không hiểu sao lại đột nhiên mưa thế này.\”
Tiết Trầm nhăn mũi, hừ nhẹ một tiếng: \”Làm sao, mưa thì không phải một loại thời tiết tốt à?\”
Phàm nhân các người lúc cầu mưa đâu có nói như vậy.