[Edit Hoàn] Trái Đào Gieo Vào Mùa Xuân – H Văn – 🍑 Chương 12 🍑 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit Hoàn] Trái Đào Gieo Vào Mùa Xuân – H Văn - 🍑 Chương 12 🍑

Edit: Vũ Quân

Khi tan học hai người cùng nhau đi ra ngoài, Tạ Ương nói: \”Ngày mai là thứ bảy, chúng ta tìm một chỗ hẹn hò nhé.\”

\”Hả?\”

Thẩm Đào còn chưa quen với việc mình đã bắt đầu yêu đương, rồi đột nhiên lại muốn đi hẹn hò.

\”Cậu chọn chỗ đi.\”

Sau vài phút lặng suy nghĩ, trước khi chia tay ở cổng trường Thẩm Đào nói: \”Vườn… Vườn cây có được không?\”

Nói xong cô liền muốn cắn lưỡi tự sát, làm gì có ai lần đầu tiên hẹn hò đã chọn vườn cây cơ chứ. Chỉ là bây giờ vừa vặn các nhà ấm trồng hoa rất phát triển nên cô muốn đi xem…

Tạ Ương cười: \”Được thôi. Cụ thể thì tối nay nói trên QQ nhé.\”

Về đến nhà ăn tối xong, Thẩm Đào nhận được tin nhắn của cậu.

XY: Cửa nhà cậu có trạm giao thông công cộng nào đi thẳng đến vườn cây không? Ngày mai 9 giờ tôi chờ cậu ở nhà ga nhé?

Đào: Được.

XY: Ở vườn cây có nơi ăn cơm không?

Đào: Tôi thích nhất là mua bánh mì ở tiệm bánh, ăn siêu ngon!

Tạ Ương đều có thể tưởng tượng ra bộ dáng cô ôm bánh mì cười ngây ngô.

XY: Được rồi, vậy ngày mai gặp.

Đào: Ngày mai… Chúng ta sẽ nắm tay sao?

Trên đường về nhà Thẩm Đào nhìn thấy các cặp đôi yêu nhau đều nắm tay. Nhưng nếu cứ nắm mãi thì có chán không nhỉ?

XY: Cậu cảm thấy thế nào?

Đào: Tôi cảm thấy chúng ta sẽ…

XY: Ha ha, cậu nghỉ ngơi sớm đi.

10 giờ thì cô tắm rửa xong, sau khi bôi kem dưỡng da, sấy tóc, lại bôi dưỡng thể, cuối cùng các công tác chuẩn bị trước khi đi ngủ của thiếu nữ tinh xảo Thẩm Đào cũng kết thúc.

Cô bắt đầu phát sầu vì không biết ngày mai nên mặc cái gì, các loại quần áo bày đầy một giường.

Văn Hựu Song nói con trai đều thích con gái mặc váy. Nhưng mà trong thời tiết này mặc váy thì lạnh lắm. Có phải còn cần đi giày cao gót để bù đắp cho chênh lệch chiều cao không?

Cuộc gọi QQ của Tạ Ương chuyển đến: \”Ngày mai rất lạnh, cậu không cần vì xinh đẹp mà mặc ít đâu. Nhớ chọn giày thoải mái vì dạo trong vườn cây sẽ phải đi rất nhiều.\”

\”Tạ Ương.\”

\”Hả?\”

\”Có phải cậu gắn camera theo dõi ở nhà tôi không??\”

Tiếng cười của Tạ Ương từ di động truyền tới, Thẩm Đào cũng nằm trên chiếc giường toàn quần áo bật cười, chân cô lắc lư trên không trung.

\”Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai gặp. Ngủ ngon.\”

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đào đem đống quần áo lung tung rối loạn lại một lần nữa gấp từng cái một cho vào tủ quần áo. Từ trong ngăn kéo cô lấy ra một lọ sơn móng tay màu hồng nhạt có chút lấp lánh, là mẹ đưa cho cô, nhưng cô chưa dùng bao giờ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.