[Edit Hoàn] Thèm Muốn (Eabo)/ Desire The Series – Chương 81: Kẻ lừa đảo (4) (CP phụ Sói – Thỏ) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit Hoàn] Thèm Muốn (Eabo)/ Desire The Series - Chương 81: Kẻ lừa đảo (4) (CP phụ Sói - Thỏ)

Editor: Gấu Gầy

Thẩm Văn Lang mà Cao Đồ thích là kiểu học sinh ngoan ngoãn kinh điển theo nghĩa truyền thống. Hắn cao ngạo, chăm chỉ, dịu dàng mà kiêu hãnh.

Từ ngưỡng mộ đến kinh ngạc, hình tượng thiên thần trong mơ vỡ tan chỉ trong một giây.

Cao Đồ ngây người nhìn người trong mộng đang xéo xắt trước mặt, giống như bị nghẹn, không nói nên lời.

Y vốn không phải người giỏi tranh luận, dù có lý cũng không nói ra được, luôn là người cứng họng trong các cuộc tranh cãi, huống chi lần này vốn là y sai trước, tự tiện nhét đồ ăn vào ngăn bàn của người ta mà không xin phép.

Cao Đồ không có gì nhiều. Y chỉ muốn dùng cách này để bày tỏ thiện ý và lòng biết ơn với Thẩm Văn Lang, người đã giúp đỡ mình. Nhưng chưa bao giờ nghĩ đến, những món bánh kẹo mà y tiết kiệm được trong mắt Thẩm Văn Lang sống trong nhung lụa lại là thứ rác rưởi không nuốt nổi.

Sự khác biệt giữa tưởng tượng và hiện thực thật quá xa vời, Cao Đồ bị đả kích mạnh, đứng chôn chân tại chỗ, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Đôi mắt đẹp của Thẩm Văn Lang ánh lên vẻ ngạo mạn tột độ. Hắn đánh giá, phán xét, ánh mắt thẳng thừng gần như khinh thường khiến mặt Cao Đồ càng đỏ hơn.

Cao Đồ cảm thấy xấu hổ vì hành động chia sẻ thức ăn với người mình thích như một động vật nhỏ. Nếu biết kết quả sẽ như vậy, y đã không nhất thời xúc động nhảy ra.

Rõ ràng biết mình không có khả năng xử lý tình huống có thể xảy ra tiếp theo, nhưng những gói đồ ăn vặt đó có ý nghĩa rất lớn với Cao Đồ, y thực sự không thể trơ mắt nhìn Thẩm Văn Lang vứt bỏ nắm cơm mà y không nỡ ăn.

Thấy y không nói gì, Thẩm Văn Lang gần như lập tức mất kiên nhẫn. Đôi lông mày đẹp nhíu lại.

Hắn nói với Cao Đồ đang đứng ngây ra: \”Thôi được rồi, đừng đứng ngây ra đó nữa.\”

Thẩm Văn Lang mười mấy tuổi hành động dứt khoát chụp lấy nắm cơm bị ném lên không trung, chìa ra cho Cao Đồ với vẻ mặt chán ghét, lạnh lùng nói: \”Tôi ít khi ăn đồ ăn vặt. Cái này, trả lại cho cậu. Sau này đừng tự tiện đưa đồ cho tôi nữa, cứ làm tôi mất thời gian đi vứt, phiền phức.\”

Đoạn ký ức mà Cao Đồ mỗi lần nghĩ đến đều gặp ác mộng lại tái hiện vào ngày hôm nay, mười năm sau.

\”Bản báo cáo này là cậu làm à? Sao cứ mắc những lỗi cơ bản hoài vậy?\” Thẩm Văn Lang chỉ vào một dấu câu trong tài liệu, nghiêm khắc hỏi Cao Đồ: \”Cậu có học hành đàng hoàng không? Ký hiệu nửa khoảng và ký hiệu đầy khoảng cũng phân biệt không được à?\”

\”Email này được gửi đi dưới danh nghĩa cá nhân của tôi, cậu muốn làm tôi bị người ta tưởng là kẻ không biết dùng dấu câu sao?\”

\”Tôi, tôi không có.\”

Thẩm Văn Lang \”bịch\” một tiếng đặt máy tính bảng xuống, vẻ mặt vô cùng chán ghét: \”Việc cỏn con này cũng làm không xong, còn dám xin nghỉ về nhà với Omega? Cao Đồ, cậu tưởng bây giờ kiếm tiền dễ lắm à?\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.