Edit – Hoàn Thành || Sống Lại Tôi Thành Đôi Với Kẻ Thù Của Tên Cặn Bã – Chương 39 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Edit – Hoàn Thành || Sống Lại Tôi Thành Đôi Với Kẻ Thù Của Tên Cặn Bã - Chương 39

Hình ảnh ôm ấp và hôn nhau trên Linh Xuyên chợt lóe lên trong ký ức, Cảnh Lan hoàn toàn chết lặng tại chỗ.

Còn Sơ Bạch ở cách đó không xa, khi chú ý đến gã, cậu không khỏi sững sờ một lúc, sau đó từ từ thu lại cảm xúc trong mắt.

Việc gặp lại Cảnh Lan là điều sớm muộn, dù hiện tại rất đột ngột, nhưng cậu cũng có thể hiểu được.

Cậu đứng yên một lúc, rồi dưới ánh mắt của Cảnh Lan, bình tĩnh bước tới. Ánh mắt đối phương nhìn thẳng vào cậu, có vẻ hơi trống rỗng và cứng nhắc, không biết đang nghĩ gì.

Vài bước sau, Sơ Bạch dừng lại phía sau Cận Văn Tu, cách Cảnh Lan một khoảng.

Cậu vừa mở miệng, chưa kịp nói gì thì người trước mặt đã lên tiếng: \”Không nghỉ ngơi à?\”

Một tay Cận Văn Tu vẫn luôn đặt trên vai Cảnh Lan, hắn chậm rãi nghiêng đầu, hỏi Sơ Bạch.

Sơ Bạch hoàn hồn, đáp: \”Công việc ngài giao cho tôi, có một việc xử lý tôi không nắm chắc, muốn đến hỏi một chút.\” Không ngờ lại gặp phải \’người quen\’.

Ánh mắt cậu nhìn Cảnh Lan có chút lạnh nhạt.

Chính ánh mắt này đã kéo Cảnh Lan trở về thực tại. Gã vừa cử động, định lao tới lần nữa thì bị Cận Văn Tu giữ chặt.

Cảnh Lan gần như phát điên, không nói hai lời, gã giơ tay còn lại đang cầm súng lên, chĩa vào đầu Cận Văn Tu, lạnh lùng nói: \”Cút ra, Cận Văn Tu.\”

Gã luôn tin rằng có người đã uy hiếp và mang Sơ Bạch đi, một ngày chưa tìm thấy người thì một ngày gã vẫn lo lắng sợ hãi, còn bây giờ…

Chỉ cần nghĩ đến người bị Cận Văn Tu cưỡng ép hôn có thể là Sơ Bạch, gã gần như phát điên!

Ánh mắt Cảnh Lan âm u nhìn chằm chằm vào Cận Văn Tu, ngón tay siết chặt cò súng.

Chú ý đến tình hình bên đó, Lã Tư lập tức định quay lại bên cạnh Cận Văn Tu, nhưng sau khi Cận Văn Tu ra hiệu bằng mắt, anh ta không hành động nữa, chỉ im lặng quan sát.

\”Vực chủ Cảnh, một khẩu súng không thể giết chết tôi.\” Cận Văn Tu chậm rãi nói.

Cảnh Lan cười lạnh, \”Vậy thì thử xem.\”

Tiếng súng vang lên gần như đồng thời với lời nói của gã, nhưng Cận Văn Tu đã nghiêng đầu nhanh hơn gã một bước.

Viên đạn trượt mục tiêu.

Cả hai đều không ngạc nhiên, không ai mong đợi phát súng này sẽ trúng, nhưng mâu thuẫn tiếp theo sẽ càng leo thang.

Cảnh Lan nhanh chóng lùi lại, rút ra một khẩu súng khác, giơ tay lên bắn liên tiếp vài phát.

Tốc độ nổ của đạn gần như ngang bằng với động tác bóp cò của gã, không có chút chậm trễ nào.

Cận Văn Tu vẫn không cầm bất kỳ vũ khí nào, hắn thong thả bước đi vài bước, thậm chí không thèm nhìn những viên đạn nổ tung bên chân.

Chẳng mấy chốc, nhân viên của Trạm trung tâm nghe thấy động tĩnh đã chạy đến. Họ nhìn thấy mặt đất đầy những hố bom, vội vàng tiến lên ngăn cản:

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.