Edit – Hoàn Thành || Bạn Trai Tôi Không Phải Là Người – Chương 15 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Edit – Hoàn Thành || Bạn Trai Tôi Không Phải Là Người - Chương 15

Chương 15

Trình Hạo một hơi chạy đến công viên. Mặc dù hắn cũng không chắc Dư Xuyên có ở đây, nhưng hắn nghĩ nhóc quỷ này một nửa địa phương của Lệ Thành cũng không biết. Sở thích duy nhất của y là chỗ đông người. Nếu ở đây không thể tìm thấy vậy chỉ có thể đi tới trung tâm mua sắm.

Khi vừa bước vào công viên, Trình Hạo gặp ai cũng hỏi có nhìn thấy y không. Cũng may khuôn mặt của Dư Xuyên dễ nhận ra, rất nhanh có người chỉ về một hướng nói, \”Tôi vừa đi qua hồ, có người đang ngồi ở đó giống như em họ của cậu, đi thử xem!\”

Trình Hạo cảm ơn rồi chạy về phía nơi người nọ chỉ.

Xa xa, nhìn thấy một người đang ngồi trên băng ghế bên hồ, mặc một chiếc áo sơ mi trắng giản dị, mái tóc gãy mềm óng ánh ánh vàng dưới ánh mặt trời, chỉ riêng khung cảnh phía sau đã khiến người ta không thể dời mắt.

Lúc này, chủ nhân bóng lưng đang ngồi ở bên cạnh băng ghế cúi đầu, hướng về phía mặt hồ nước mùa thu, dáng vẻ cô đơn chiếc bóng.

\”Dư Xuyên!\” Nhìn thấy y, Trình Hạo cuối cùng cũng thả lỏng tâm tình, hắn không nhịn được nữa, thô bạo xoa xoa mái tóc mềm mại của y, \”Anh chạy nhanh như vậy làm gì!\”

\”Ai da! Cậu làm gì vậy!\” Dư Xuyên lắc đầu tránh khỏi tay hắn, quay đầu lại, nước mắt vẫn còn đọng, \”Ai bảo cậu đến tìm tôi!\”

Trình Hạo ngồi ở bên cạnh giả bộ kinh ngạc, \”Không phải anh kêu tôi tìm anh sao?\”

Đôi mắt xinh đẹp của Dư Xuyên trừng lớn, đáy mắt hiện lên một tia ửng đỏ, \”Tôi kêu cậu tìm tôi khi nào!\”

Trình Hạo nghiêm mặt nói: \”Rõ ràng trong lòng anh nói, sao còn chưa tới, mau tới tìm bé đáng thương này đi…\”

\”Tôi chưa bao giờ nói như vậy! Tôi cũng không phải bé đáng thương!\” Dư Xuyên lắc đầu quay lưng về phía hắn giận dỗi nói.

\”Anh không nói sao? Có thể là tôi nghe nhầm, tôi xin lỗi…\” Trình Hạo choàng vai y, như hai người anh em tốt ngồi bên nhau, \”Nhân tiện tôi muốn giải thích chuyện đó với anh một chút. Không phải lúc đó anh vừa đến nhà tôi sao, lại còn ra vẻ muốn hỏi tội, tôi còn tưởng anh là ác quỷ giết người không chớp mắt…\”

Dư Xuyên lập tức nhíu mày ngắt lời hắn: \”Tôi giết người khi nào!\”

Trình Hạo vội vàng nói: \”Đừng tức giận! Lúc đó tôi cũng không biết nên muốn tìm thông tin một chút. Nhưng tôi thật sự không liên lạc với ai, tôi cũng không nói cho ai biết về anh! Nếu tôi nói cho người khác, tôi sẽ lập tức biến thành quỷ giống như anh! Hơn nữa còn là quỷ xui xẻo! Quỷ nghèo!\”

\”Xì!\” Dư Xuyên nhỏ giọng nói: \”Bây giờ không phải cậu đã là quỷ xui xẻo, quỷ nghèo sao…\”

Trình Hạo nói tiếp: \”Nhưng tôi cũng có một ý kiến. Không phải anh nói người đó rất mạnh sao? Chúng ta đi tìm đạo sĩ trâu X, như vậy cơ hội chiến thắng sẽ lớn hơn một chút? Sau đó đánh hắn đến tè ra quần, kêu cha gọi mẹ, kẹp chặt đuôi vắt giò lên cổ mà chạy!\”

Dư Xuyên chớp chớp mắt, nghĩ đến cảnh tượng này đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, sau đó lại kéo căng mặt, \”Làm sao tôi biết lời cậu nói là thật hay giả!\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.