Ta Là Một Tên Trai Thẳng Làm Công Ở Gay Bar
Tác giả: Helicopter
Editor: Mia Tree
Truyện được edit tại: miatree0402.wordpress.com
——
Chương 2
Có thể là ngốc ở gay bar quá lâu, dẫn đến tư tưởng của ta đều bất tri bất giác bị gay hóa, tại thời điểm được một mỹ nhân tuyệt thế vô song coi trọng, đầu óc của ta cư nhiên lần đầu tiên đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, dưới góc độ của một 0 bé nhỏ mà phát ra tín hiệu mừng rỡ. (editor: đậu móa, zậy mà bảo mình không cong ~)
Đệch, nhập vai quá sâu.
Cũng may lý trí của ta đúng lúc nhảy ra mạnh mẽ quạt cho ta một bạt tay: Mẹ nó ngươi nghĩ đi đâu vậy! Thẳng trở về cho lão tử!
Ờ đúng ha, ta là thẳng, thiếu chút nữa đã quên mất, nguy hiểm thật nguy hiểm thật.
Sau khi dừng cương trước bờ vực mà kéo về tư tưởng tràn ngập nguy cơ của mình, ta bắt đầu nghiêm túc cân nhắc tình cảnh.
Nửa phút trước, soái ca đẹp trai trước mặt này đã lấy ra một xấp tiền đỏ chói, nói muốn thượng ta.
Ta thì sao? Ta con mẹ nó đã nói một câu thế nào?
\”Ca ca… Nhân gia không biết phải làm sao ở mặt trên…\”
Đệch!! Lật xe rồi!!
Đều nói \’tu trăm năm mới gặp được 0.5*, tu ngàn năm mới được ngủ cùng một đêm\’**, ngây thơ như ta dù thế nào cũng không nghĩ ra, ta, một nam sinh bình thường bần cùng, chỗ đặc biệt duy nhất tại cái gay bar này chính là đặc biệt thẳng, vậy mà cũng có ngày bị ghẹo.
[*0.5 là chỉ người vừa làm được công vừa làm được thụ, bình thường thì 1 là công, 0 là thụ.
**câu này tác giả chế lại từ câu \’tu trăm năm mới ngồi chung thuyền, tu ngàn năm mới ngủ chung gối\’.]
Cái này gọi là trong quán rượu đông đảo tỷ muội áo mũ chỉnh tề làm sao tự xử a.
A phi! Cái gì mà tỷ muội! Lần sau ta đến cửa hàng phải nói chuyện với tiểu ca phục vụ, mẹ nó đều bị chệch quỹ đạo rồi.
Trở lại chuyện chính, vấn đề hiện tại là, nếu như ta nói cho người trước mặt này ta thật ra là một trai thẳng, tỷ lệ không bị đánh đại khái là bao nhiêu?
Vô cùng có xu hướng bằng 0.
… Ta hận con số 0 này.
Thời điểm ánh mắt ta đang đờ đẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay trắng nõn đẹp đẽ đặt trên xấp tiền đỏ chói kia mà rơi vào trầm tư vi diệu, người đối diện thấy thế không nhịn được híp mắt, dường như hiểu lầm cái gì đó, một giây sau mặt không đổi sắc từ trong bóp tiền lại rút ra một xấp nhân dân tệ, đặt lên mặt bàn.
Đậu móa, thật hào phóng.
Thời đại này còn có người mang nhiều tiền mặt như vậy ra khỏi cửa sao? Không phải đều dùng Alipay… Không đúng, lẽ nào hắn cho đây là vấn đề tiền bạc sao?