[Edit-Hoàn] Sống Lại Giúp Anh Làm Vua Thời Mạt Thế. – Tiểu Mộc Ngật Đáp – Chương 51 : Phiên ngoại : Bọn họ đều già rồi. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit-Hoàn] Sống Lại Giúp Anh Làm Vua Thời Mạt Thế. – Tiểu Mộc Ngật Đáp - Chương 51 : Phiên ngoại : Bọn họ đều già rồi.

Rất nhiều rất nhiều năm sau….

Thế giới vẫn còn tang thi đi tìm kiếm máu thịt mới mẻ, trải qua nhiều năm tiến hóa, da bọn nó đã hoàn toàn cứng như sắt thép, tốc độ chạy thậm chí có thể sánh ngang với xe hơi, nhưng không biết nguyên nhân gì mà móng tay sắc nhọn của tang thi dần thoái hóa rụng đi.

Tang thi tiến hóa, loài người cũng thăng hoa, những đứa trẻ ra đời từ 20 năm sau khi bắt đầu mạt thế đều trời sinh có kháng thể chống lại bệnh độc tang thi, khi sinh ra đã có năng lực mạnh mẽ như người tiến hóa, người thế hệ này lớn lên, đứa nhỏ bọn họ sinh ra lần nữa nhận được sức mạnh mới, những đứa bé kia không chỉ trời sinh có kháng thể chống lại bệnh độc tang thi và năng lực của người tiến hóa mà khi ra đời còn mang theo đủ loại dị năng biến dị, vì vậy đứa nhỏ thế hệ này lớn lên, dân số của tất cả các nơi trên thế giới cuối cùng cũng có xu hướng gia tăng…

Mà vẫn luôn ở vị trí Vua mạt thế, đội Mộc Liêm tụ tập nhiều người mạnh nhất, căn cứ Mộc Liêm và căn cứ thành phố B họ quản lý là hai nơi có lượng dân cư mới được sinh ra nhiều nhất, làm các đời sau cảm thán và ngạc nhiên chính là đội viên đội Mộc Liêm đời thứ nhất ngoại trừ đội trưởng có bạn đời là nam ra thì những đội viên khác dù nam hay nữ đều lựa chọn không kết hôn, bọn họ dùng thời gian cả đời chuyên tâm chăm sóc đội Mộc Liêm, ở bên cạnh đội trưởng và anh dâu của họ.

——————

Thôn Mao Nhi bên trong bức tường che thật cao.

Thương Liêm đầu tóc bạc đã gần 90 mặc áo choàng bông ngồi trên ghế tre trong sân quạt cho Lữ Mộc cũng đã có mái tóc trắng xóa xua đi nóng bức ngày hè.

Cảnh Bạc chống gậy tập tễnh đi vào: \”Anh Thương, Mộc Mộc lại ngủ hả?\”

\”Ừ.\” Thương Liêm chậm rãi gật đầu.

Cảnh Bạc thở dài: \”Tinh thần Mộc Mộc gần đây càng ngày càng kém.\”

Thương Liêm khoát tay: \”Không sao, dù thế nào anh cũng sẽ ở bên em ấy.\”

Cảnh Bạc gật đầu: \”Mai là sinh nhật của Mộc Mộc, sáng mai em tới đón Mộc Mộc tới chỗ tên Hoa già kia, anh ở nhà chuẩn bị mì trường thọ cho Mộc Mộc, em và bọn Hoa già kia đã thương lượng xong sẽ cho Mộc Mộc kinh hỉ, đến lúc đó chúng ta phải ăn mừng một trận, tinh thần bọn họ gần đây cũng càng ngày càng kém, em phải dẫn các ông lão bà lão di chuyển nhiều hơn mới được.\”

Thương Liêm đổi tay tiếp tục quạt: \”Cũng tốt, mai anh sẽ dẫn Mộc Mộc qua, trí nhớ em ấy dạo này ngày càng kém, bình thường không nhớ rõ ai, anh sợ cậu dẫn em ấy đi được nửa đường em ấy sẽ nháo cậu.\”

\”Được, vậy em tới chỗ mấy người khác, xem bọn họ chuẩn bị món quà gì.\”

\”Đi đi.\”

Lữ Mộc tỉnh ngủ chậm rãi ngồi dậy: \”Liêm, ai tới?\”

\”Cảnh Bạc, cậu ấy mới vừa đi.\” Thương Liêm tiếp tục quạt cho cậu.

Lữ Mộc không nói tiếp, ngồi thật lâu mới nói: \”A, là nhóc Cảnh hả?\”

\”Ừ, là nhóc Cảnh, em không ngủ nữa? Có đói không?\” Thương Liêm hỏi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.