Mộc Mộc và Cảnh Bạc rời khỏi biệt thực lái xe tới đài phát thanh W gần nhất, vì đài phát thanh W nằm ở khu vực đông đúc của thành phố W cho nên càng tiến gần đài phát thanh thì tang thi trên đường và xe vô chủ càng ngày càng nhiều, bọn họ khó khăn tiến lên phía trước cho đến khi con đường bị chặn hoàn toàn thực sự không thể lái xe về phía trước được hai người mới bỏ chiếc Land Rover bị va chạm gần tan xác chuyển sang đi bộ, may là đài phát thanh cách không xa nên chỉ cần đi bộ gần 10 phút là tới.
Lữ Mộc và Cảnh Bạc một đường tránh né tang thi đi về phía đài phát thanh cẩn thận tránh tạo tiếng ồn, gặp phải tang thi thực sự cách quá gần bị mùi hương hấp dẫn thì Lữ Mộc nhanh chóng giải quyết, tay nâng lên đã lặng yên không tiếng động đánh ngã tang thi cản đường, khi cách đài phát thanh 100m, Lữ Mộc và Cảnh Bạc tăng tốc thay đổi từ đi bộ sang chạy chậm, mắt thấy sắp tới cánh cửa đóng chặc của đài phát thanh: \”Cứu mạng ~\” Đè thấp tiếng hô, đột nhiên có hai thân ảnh ngăn trở đường đi của hai người.
Lữ Mộc dừng chân nhíu mày nhìn một nam một nữ phía trước, nam tuấn tú trắng bóc, thân hình thon nhỏ, ánh mắt run sợ, là loại hình rất dễ kích thích ý muốn bảo hộ của người khác, nữ trưởng thành xinh đẹp, mái tóc xoăn rối tùy ý buộc lên, dáng người kiêu ngạo trong chiếc váy được thiết kế riêng, ánh mắt cao ngạo, quần áo hai người chỉ hơi bẩn chút cũng không có bất kỳ vết máu nào, có thể thấy được họ cũng không có chịu nhiều khổ từ mạt thế tới nay.
\”Cứu… cứu chúng tôi, cầu xin hai người dẫn chúng tôi đi…\” Thanh niên nhỏ nhắn run rẩy nhìn Lữ Mộc, thời điểm Lữ Mộc im lặng nhìn gã, gã lại xấu hổ cúi đầu, tính toán trong mắt thoáng qua rồi biến mất.
\”Mộc Mộc, cậu…\” Cảnh Bạc lo lắng kéo ống tay áo Lữ Mộc, anh sợ Lữ Mộc nhất thời mềm lòng thật sự dẫn theo một nam một nữ này, Cảnh Bạc ghét loại đàn ông như đàn bà này, còn có người phụ nữ bên cạnh, từ đầu tới cuối đều làm ra tư thế cao ngạo khiến anh nhìn muốn nghiến răng nghiến lợi, đều đã mạt thế còn làm vậy cho ai nhìn, thật khó hiểu.
Lữ Mộc quay đầu nhìn Cảnh Bạc phía sau thu hồi ý muốn giết người với hai người trước mắt, cậu ngẩng đầu nhìn tang thi du đãng bốn phía, Lữ Mộc nhíu chặc mày định vòng qua hai người phía trước rồi tiếp tục đi tới, nhưng mới đi được hai bước lại bị ngăn lại.
Người phụ nữ xinh đẹp chơi đùa lọn tóc dài trước ngực, thờ ơ mở miệng: \”Không dẫn theo chúng tôi, tôi sẽ hét to, tôi tin các anh không hy vọng tang thi bị tôi hấp dẫn tới đúng không?\”
Trước mạt thế ả là thiên kim tiểu thư của doanh nhân giàu có ở thành phố W, vì ngoại hình đẹp nên không bao giờ thiếu người theo đuổi, mà khi mạt thế tới thì ả đang dẫn theo em họ ra ngoài thuê phòng làm loạn cho nên tránh được một kiếp, hai người bọn họ vẫn luôn trốn trong phòng khách sạn hơn một tháng, bọn họ đã ăn hết đồ ăn trong phòng, sau đó những thức ăn khách sạn chuẩn bị bọn họ cũng đã gom lại ăn cuối cùng chỉ có thể dựa vào nước máy duy trì. Tới hôm nay thực sự vô cùng đói nên mới tìm cách leo xuống lầu 1 từ lầu ba khách sạn cẩn thận đi tìm thức ăn, hai người còn chưa đi xa đã thấy hai người đàn ông một đường giết tang thi lặng yên đi tới.