BẠN ĐANG ĐỌC
TRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC UPLOAD TẠI WORDPRESS ( bản beta)
https://thotho03.wordpress.com/
Hán Việt : Xuyên thành ngụy beta giảo liễu
Tác giả: Lô Vĩ Mộc
Số chương : 75 (71 chương chính văn 4 chương pn)
Nguồn : Wikidich, Tấn Giang, shubao, google dịch.
Edi…
#abo
#cướitrướcyêusau
#edit
#hoàn
#hàomôn
#ngọt
#phúchắccông
#vôtưthụ
#xuyênthư
#ônnhucông
#đammỹ
Do nồng độ quá cao, cuối cùng Việt Phỉ cũng ngửi được mùi pheromones của chính mình.
Ngọt ngào, nhàn nhạt…
Phía sau cổ có một chỗ nóng rực lên như muốn thiêu đốt cả người cậu, khiến Việt Phỉ không thể chịu đựng được.
Không được, nếu không nghĩ biện pháp, cậu sẽ bị đốt đến chết người mất.
Nghĩ như vậy, Việt Phỉ đi xuống từ trên giường, tay lần mò lên tường, hai chân cậu mềm nhũn cố gắng lết đến vào phòng tắm. Việt Phỉ lê lết ngồi vào bồn tắm, mở chốt vòi sen ra.
Nước lạnh trút xuống người cậu, tạm thời làm dịu đi cơn nóng trên người.
Cậu nghiêng đầu dựa vào thành bồn tắm, đôi mắt khép hờ, đầu óc thì mơ mơ hồ hồ, không thể nghĩ được điều gì khác.
…
Pheromones không được khống chế cứ thế lần đến phòng làm việc của Cố Nguy, nồng độ dày đặc đến nỗi khiến hắn ngạc nhiên.
Mùi quá nồng, rõ ràng trạng thái của Việt Phỉ bây giờ không được ổn, nếu không xử lý đúng cách, không ai biết sẽ có chuyện gì nguy hiểm xảy ra hay không.
Sau vài giây suy nghĩ, Cố Nguy lấy máy gọi điện cho Kiều Ti.
\”Cậu lái xe tới Nam Loan Hương một chuyến, tôi muốn tới bệnh viện.\”
Ngừng một chút, Cố Nguy nói thêm: \”Chuẩn bị thêm thuốc ức chế và bình phun sương tẩy mùi pheromones.\”
\”Nếu tôi không đi xuống, trực tiếp đi lên đón người.\”
Sau đó, hắn lại gọi điện đến số của Đường Duyệt: \”Cậu sắp xếp bên phía bệnh viện một chút, nói với họ tôi cần tìm một chuyên gia nghiên cứu pheromones giữa Omega và Beta, có khả năng Việt Phỉ cần họ. \”
Hai người đều nghe ra tính chất nghiêm trọng trong lời nói của Cố Nguy, không có chút thắc mắc dư thừa nào, hai người họ lập tức làm việc.
Phân công ôn thỏa xong, Cố Nguy mới đứng dậy, đi tới trước cửa phòng Việt Phỉ.
Hắn gõ lên cửa hai tiếng: \”Việt Phỉ?\”
Bên trong cánh cửa không có ai trả lời.
\”Tiểu Phỉ?\”
Chỗ sâu trong phòng truyền đến tiếng chai lọ rơi vỡ.
Không hề chần chừ nữa, Cố Nguy dùng chìa khóa dự phòng trực tiếp mở cửa ra.
Trên giường không có một bóng người.
Chú ý tới ánh sáng từ trong phòng tắm lọt ra, Cố Nguy đến gần, nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa chưa được đóng kỹ.
Trong phòng tắm, Việt Phỉ mặc bộ quần áo ngủ ướt đẫm ngồi trong bồn tắm, đầu rũ xuống bên góc tường, dường như cậu đã mất đi ý thức.
Thấy vậy, Cố Nguy nhíu mày, đi vài bước tiến về phía người cậu, tắt vòi hoa sen đi: \”Cậu làm sao vậy?\”
Dòng nước mát lạnh biến đi mất, cảm giác khô nóng trên người lại lục đục xâm nhập, làn da phía sau gáy của cậu cảm thấy đau đớn. Việt Phỉ không biết cơ thể của mình bị làm sao. Nếu chỉ là phát tình giả, vì sao cậu không có một tí dục vọng nào trong đầu, ngược lại chỉ cảm thấy cả người như được ném vào trong dung nham, đau đớn đến nỗi cậu chỉ muốn chết đi.


