Con ngựa đen xì dừng một chút nhìn anh , một lúc sau càng nôn nóng hơn , răng cắn chặt cánh tay Đông Ly lôi anh ra một chỗ , anh vội vàng vùng vẫy , con ngựa nóng nảy nhấc móng đạp anh . Ném anh lên trên một tảng đá phẳng .
Anh đau đớn và nôn ra dịch vị trong bụng , trong lòng nghĩ có lẽ xương sườn bị đá nứt ra rồi , anh ngồi xổm trên tảng đá phẳng .
Con ngựa đen tiến về phía anh , hàm răng xé toạc lớp da thú trên người anh , chiếc lưỡi dài bắt đầu liếm hai bên hông và gốc đùi của anh , thậm chí còn len lỏi trong khe hở giữa hông anh .
Nó hưởng thụ liếm láp , hai chân trước giẫm lên tảng đá bằng phẳng , bộ phận sinh dục bắt đầu cọ vào rãnh sau Đông Ly , sung sướng cảm nhận làn da đàn hồi mịn màng của anh cùng với dương vật hiếm khi lộ ra ngoài .
Đông Ly bị lông ngựa cắn không thể cử động , cơ thể vô cùng đau đớn , khi cảm nhận được dương vật của con ngựa , Đông Ly trong lòng càng lo lắng và buồn nôn .
Anh sợ hãi hết lên :\”Thú…… Thú…… Ngươi ở đâu…… Ta đau quá……\”Dã thú lại không biết ở nơi nào , đằng trước phía sau nóng bỏng càng ép lại gần huyệt khẩu , anh cơ hồ cắn răng tuyệt vọng chấp nhận điều đó .
Bỗng có tiếng gầm kinh thiên động địa từ xa đến gần , con ngựa trên người nghe thấy liền rút lui , hai móng sau đạp hai phát khó chịu khiến nó không từ bỏ được ham muốn nhiều ngày , thật vất vã tránh được dã thú , nó sẽ thay dã thú dùng thú cái này , vẫn khăng khăng muốn cắm vào trong cơ thể anh .
Tiếng gầm đang tới gần , ầm ầm , cuối cùng gào rít lên đinh tai nhức óc , con ngựa bị móng vuốt sắc lẹm xốc bay xa , Bạch Hổ hung hãn lao tới , bộ mặt dữ tợn trong tư thế tấn công chắn trước người anh . Bộ lông trắng dựng thẳng lên rung động đề phòng .
Con ngựa lăn lộn trên mặt đất rồi đột nhiên đứng dậy , chân sau bên phải chảy đầy vết máu , con ngựa thống khổ hí vang , chân sau đạp mạnh , cũng giống như một đòn tấn công trước , nhìn về phía bộ phận sinh dục giữa hai chân ngựa , tuy rằng nó lực lưỡng . Phần đầu vẫn lộ ra , nhưng cột dài hơi co lại vì loạt căng này .
Dã thú đã nhận ra mùi của con ngựa đen này , đúng là người ngoài nhìn trộm nó cùng nam nhân tình giao ngày hôm đó . Con ngựa lạ này có lẽ đã bị lạc vào rừng khi đàn ngựa di chuyển . Vài ngày trước , trên người anh đem về mùi hương của đối phương trên người , mặc dù dã thú có chút bất mãn . Nhưng xem anh không hề bị tổn thượng lại còn vui sướng kết giao với bạn mới , liền nghĩ nó vô hại , chưa kể trên người anh toàn mùi dã thú bảo vệ trước khi gặp mặt , cứ nghĩ trên người anh mang mùi hương riêng . Nó chính là một lời cảnh báo .
Tuy nhiên , những kẻ xâm lược mới tới này hoàn toàn không hiểu rõ quy luật của khu rừng rậm ở đây , từ ngày ấy nhìn trộm liền mê bạn lữ của dã thú , nhiều ngày ở chung càng vui mừng . Hôm nay dưới sự quyến rũ vô thức của anh , khiêu gợi dục vọng của ngựa đen trỗi dậy , mất lý trí muốn giống dã thú ngày đó mà xâm phạm anh .
Nhìn thấy ngựa đen chưa từ bỏ ý định mà tiến về phía trước , Bạch Hổ càng tức giận , gầm lên vài tiếng , lao tới như điên vật ngã ngựa đen , hàm răng sắc bén nhô ra định cắn vào cổ đối phương .
“Dừng tay!!! Thú!!! Đừng cắn nó!!!”
Bạch Hổ nghe tiếng dừng lại , hơi thở phun ra , móng vuốt cắm vào da thịt , nhưng không cắm xuống làm con ngựa chết , da thịt nứt ra chảy máu , đôi mắt vàng hoe nhìn anh đau đớn cùng nôn mửa kích động ngăn lại .
\”Nó là bạn của ta……” Anh thấp giọng nói , yếu ớt và bất lực , ánh mắt đầy cầu xin .
Bạch Hổ không cam lòng , gầm lên như muốn nói anh không hề biết gì . Đông Ly nhíu chặt hai hàng lông mày , hô hấp càng mạnh hơn , anh biết vết thương của mình đã bắt đầu đau nhức , xương sườn thực sự rất đau .
Dã thú nhận thấy điều gì không ổn ở trên người anh , đại chưởng đánh bay ngựa đen , gầm bạo lên như cảnh cáo đối phương mau biến đi . Ngựa đen lưu luyến nhìn về phía anh , trong lòng hối hận chính mình mất trí làm cho mọi chuyện càng tồi tệ . Đã rời đi , nhưng vẫn bí mật đi theo Bạch Hổ .
Bạch Hổ lo lắng đi về phía người anh , nhẹ nhàng đưa anh đến gần bụi cỏ , mắt nó nhìn qua tình trạng của anh , lại dùng mũi ngửi ngửi , dùng quả bóng thịt ấn vào lòng bàn tay , vội vàng chạy đi , chốc lát liền quay lại . Trong miệng ngậm nhiều loại cỏ , trước tiên bỏ hết chúng xuống , miệng lớn nhặt vài loại cỏ đẩy Đông Ly ra bằng lưỡi và yêu cầu anh nhai, nuốt xuống . Những chiếc răng sắc nhọn nghiền nát thảo mộc thành xỉ thuốc , bôi lên lớp biểu bì sưng đỏ trên ngực và bụng Đông Ly , dùng lưỡi tán đều rồi vòng quanh mắt cá chân để nhổ hết xỉ còn sót lại .
Các loại thảo mộc trong miệng Đông Ly không ngon lắm , rất cay và đắng . Đầu lưỡi của anh tê dại , mới khó khăn nuốt nó vào . Những cặn thuốc được dã thú bôi lên vết thương rất mát và giảm đau cho anh .
Bạch Hổ vẫn như cũ hoảng loạn bồi hồi . Bỗng nhiên lại bỏ đi , một lúc sau mang về một hộp trắng có vẻ hơi sờn cũ , Đông Ly nhận ra đó là túi cứu thương trên máy bay , anh lồm cồm bò dậy , nói dã thú cắn mở hộp . Uống thuốc giảm đau và giảm viêm , rồi anh không còn sức lực nằm ngã xuống trên mặt đất .
Biết rằng anh vẫn ổn , dã thú nằm bên cạnh anh , đau lòng liếm đôi má gầy và đầy mồ hôi của anh .
“Thực xin lỗi…… Đã làm ngươi lo lắng……”
Khi anh nhắc tới , Bạch Hố nhớ đến lầm xâm phạm của con ngựa đen vừa rồi , oán giận hướng anh mà gầm nhẹ , muốn anh nhớ kĩ không được làm bạn với những con vật khác .
Đôi mắt anh tối sầm lại , trong lòng anh đầy thất vọng cùng phức tạp mất mát , ngập ngừng nói :\”: “Chính là ta mấy ngày nay…… Thật sự thực vui vẻ…… Ta còn đặt biệt danh cho nó , cùng nó trở thành bạn…\”