[Edit Hoàn/Đm] Nhật Ký Liên Hôn Của Tiểu Nhân Ngư – Chương 6 👑 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit Hoàn/Đm] Nhật Ký Liên Hôn Của Tiểu Nhân Ngư - Chương 6 👑

Chương 6.

\”Không được khóc! Khóc nữa ta mang em đi làm gỏi cá!\” Hết cách, Đại hoàng tử không thể làm gì hơn là hung ác với cậu.

Tiểu nhân ngư rất sợ câu này, lau nước mắt cố nín khóc, bả vai run run vô cùng đáng thương.

Đại hoàng tử đau lòng, lại không thể không tiếp tục nghiêm mặt doạ cậu, \”Em đúng thật là từ biển ngoi lên, nước mắt chảy không ngừng, tóm lại là khóc cái gì?\”

\”Người ta mắng anh.\”

\”Ai?\”

\”Người ta!\” Tiểu nhân ngư tức giận móc trí não ra, lướt lướt tìm bài viết đó, ngón tay chỉ chỉ vào cáo trạng, \”Người này mắng anh nè, người này cũng mắng anh, còn có người này…\”

Đại hoàng tử trầm mặc nửa ngày, cánh tay ôm eo nhỏ của Tiểu nhân ngư siết chặt, bỗng nhiên cảm thấy Tiểu hải sản tươi này nhìn chỗ nào cũng vừa mắt, chỗ nào cũng tri kỷ, nhìn đôi mắt ướt nhẹp của cậu, giọng nói ôn nhu mà chính hắn cũng không nhận ra, \”Người bị mắng là ta, em khóc cái gì?\”

\”…\” Tiểu nhân ngư cúi đầu áy náy cực kỳ, \”Đều tại em… cái tay vịn kia không tan nát, người ta sẽ không mắng anh.\”

Dù là việc tay vịn bị đập vỡ, hay là việc Đại hoàng tử nói cậu xấu, Tiểu nhân ngư vẫn nghĩ lỗi là ở cậu, cậu ngây thơ cho rằng chỉ cần bồi thường tiền là xong việc, ai ngờ còn bị nhiều người hiểu lầm mắng chửi.

Chuyện này thì liên quan gì đến mấy người đó cơ chứ?

Tiểu nhân ngư vừa khóc vừa nói: \”Anh không hề đánh em, người ta dựa vào cái gì mà mắng anh như thế… Chúng ta không phải đã bồi thường tiền rồi sao, có phải là không đủ không, vậy em lại khóc đền trân châu cho bọn họ nha?\”

Lần này Đại hoàng tử thật sự bị cậu khóc cho đau lòng, từng chút từng chút hôn lên đôi mắt sưng tấy của Tiểu nhân ngư, lau đi nước mắt chưa kịp chảy ra, \”Không được, không cho khóc nữa, trân châu của Tiểu hải sản tươi nhà ta đều là của ta.\”

Lông mi Tiểu nhân ngư ngấm nước mắt ướt nhẹp thành từ đám rũ xuống, cậu bình sinh chưa từng gặp phải thị phi của dư luận, cũng không hiểu được chính trị địch ta hay thế gian hiểm ác, chỉ quy hết những điều này là lỗi mình, đánh nát tay vịn khiến cho dân chúng hiểu lầm Đại hoàng tử.

Sáng sớm còn có dũng khí cầm trí não phản bác với người khác, mà giờ đã nằm trong ngực Đại hoàng tử oan ức không ra cái dạng gì, túm lấy vạt áo hắn khóc không thành tiếng, luôn miệng xin lỗi.

\”Không phải tại em.\” Đại hoàng tử đau lòng vô cùng, lo lắng Tiểu nhân ngư khóc đến mất nước, bèn cho cậu uống vài ngụm cà phê, rồi ôm người vừa dỗ vừa hôn.

Miệng hắn ôn nhu an ủi nhưng sắc mặt lại âm trầm, đặc biệt là khi nhìn thấy bên trong trí não của Tiểu nhân ngư có người đuổi theo mắng cậu.

Nói thật hắn cũng không quá để tâm đợt sóng gió này, so với tổn thất lợi ích, cái loại bịa đặt tin tức này chẳng có mấy tác dụng, sớm muộn gì hắn cũng đòi lại từ đối phương.

Nhưng hắn không ngờ tới Tiểu nhân ngư sẽ để ý đến mức này.

Mà cũng đúng thôi, hắn sớm biết Tiểu nhân ngư tinh khiết ngây thơ, không rành thế sự, nếu không cũng chẳng tội gì phải lập tức bác bỏ phương án đưa Tiểu nhân ngư ra mặt giải thích. Dân chúng hóng hớt trò vui, chuyện đúng sai có mấy ai quan tâm, giờ mà bắt Tiểu nhân ngư nhát gan này đứng ra, sợ là chẳng thể làm người tin phục, trái lại lũ người ác ý ngoài kia có khi còn bày ra chuyện hắn dụ dỗ cưỡng ép cậu không chừng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.