Chương 9: Tiệc rượu
Lái xe nửa đường lại quẹo qua đường khác, cũng không phải đường về nhà, Hoắc Minh Sâm bỗng nhiên nói: \”Lần này đánh nhau… Không, phải nói anh xét về mặt nào đó bị người ta đánh, tôi đến đúng lúc cũng nhờ có Phương Kỳ mật báo, mở tiệc cảm ơn nó, Nhất Phẩm Trai, khỏi ăn cơm.\”
Cậu tất nhiên không phải nhất thời nghĩ ra.
\”…\”
Muốn phàn nàn mà không được, Lục Khởi chầm chậm vuốt tóc về sau, ngũ quan tuấn mỹ loang lổ mảng bầm xanh tím, gã không biết nên giải thích thế nào.
\”Em không nên vì việc tôi bị đánh mà đánh giá thấp khả năng đánh nhau của tôi.\”
\”Trước giờ cũng có đánh giá thấp khả năng đánh nhau của anh đâu.\”
Hoắc Minh Sâm nhìn về đường xá trước mặt, ăn ngay nói thật.
\”Anh trên giường mạnh bạo vậy mà.\”
\”… Vui đấy, thì ra trong mắt em tôi cũng có ưu điểm à.\”
Hai người nói chuyện một chút thì tới nơi, Lục Khởi thấy mặt mình bị hủy dung quá mức chịu đựng, muốn ở trên xe không chịu xuống, Hoắc Minh Sâm đứng ở một bên cửa xe, cúi người chống ở cửa sổ xe nhìn gã.
\”Không chịu xuống thì về nhà, trùm tấm trải giường.\”
Lục Khởi hai tay ôm cánh tay mình, rũ mắt, bình chân như vại ngồi tại chỗ, thấy Hoắc Minh Sâm thật ấu trĩ.
\”Chiêu này doạ không được tôi đâu.\”
Bất quá gã vẫn mở cửa xuống xe, bị kéo lên phòng riêng tầng hai.
Hoắc Minh Sâm nói là mời Phương Kỳ ăn cơm, mà cửa mở ra mới phát hiện không chỉ có một mình Phương Kỳ, Trình Thiên Khải, Trì Diệc Kha, Triệu Thi Hàm, ánh mắt Lục Khởi đảo qua những gương mặt quen thuộc, lúc này mới phát hiện vốn những chuyện tưởng sớm quên, bây giờ mới có thể nhớ rõ ràng.
Hoắc Minh Sâm giới thiệu từng người cho gã quen, trên mặt là sự kiên nhẫn tỉ mỉ hiếm có.
\”Những tên này là bạn tôi, Phương Kỳ thì anh quen rồi, đây là Thiên Khải, Diệc Kha, Tiểu Hàm.\”
Rồi nói với mọi người.
\”Đây là Lục Khởi, sau này là anh em, chiếu cố chút nha.\”
Con nhà giàu ở thủ đô liền tập hợp thành một đám nhỏ ở đây, Lục Khởi trên mặt có vết thương mà không ảnh hưởng đến khí chất của gã. Gã theo thói quen bày ra nụ cười tiêu chuẩn nhất, chào hỏi từng người một.
Triệu Thi Hàm là cô gái duy nhất trong đám thanh niên này, ánh mắt của cô là tiêu biểu cho sức sát thương của Lục Khởi với phái nữ.
\”Trời ạ, Minh Sâm ông quen người đẹp trai vậy, sớm nên giới thiệu cho tui chứ mà, chẳng kém gì minh tinh luôn, tui là FA muôn kiếp mà, các ông không biết sao.\”
Lời của cô nàng đương nhiên chỉ là nói giỡn, Triệu Thi Hàm xưa nay chưa từng gặp qua Lục Khởi, cùng với lời Hoắc Minh Sâm mới vừa nói, xem như đã nói rõ đối phương chỉ là người bình thường, hai người tất nhiên là không thể nào.