[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Rượu Mơ – Hòa Tiểu Tinh – Chương 64 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Rượu Mơ – Hòa Tiểu Tinh - Chương 64

Chương 64: \”Anh có chuyện giấu em đúng không?\”

Gần đến kỳ thi cuối kỳ, các môn học đều đã bước vào giai đoạn ôn tập. Ngành giáo dục đặc biệt thiên về học thuộc, phần lớn đều phải ghi nhớ lý thuyết. Quý Vũ khá giỏi mảng này nhưng Vưu Tiểu Minh thì không được như vậy, cậu ta cứ nhìn chằm chằm vào cuốn sổ ghi chép mà cắn móng tay.

Thư viện im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. May mắn là hai người chỉ cần dùng ngôn ngữ ký hiệu để trao đổi, không cần nói chuyện. Quý Vũ dùng ngôn ngữ ký hiệu chỉ cho Vưu Tiểu Minh cách sắp xếp lại các ý chính, giúp cậu ta dễ ghi nhớ hơn.

Vưu Tiểu Minh học thuộc được một lúc thì lại chơi, cứ thế đến tận 6 giờ, rồi cậu ta giục Quý Vũ tới căn tin ăn cơm. Quý Vũ thở dài, gật đầu thu dọn đồ đạc.

Quý Vũ trả lời tin nhắn của Sầm Chi Hành rồi gắp cái đùi gà to vào bát của Vưu Tiểu Minh. Vưu Tiểu Minh ngẩng đầu nhìn cậu, cậu ta mím môi lặng lẽ ăn.

Từ khi nhập học đến giờ, Quý Vũ lúc nào cũng chăm sóc Vưu Tiểu Minh. Vì muốn tiết kiệm tiền, cậu ta hầu như không gọi món thịt, còn Quý Vũ thì lần nào cũng giả vờ gọi nhầm, sau đó gắp cho cậu ta.

Chẳng mấy chốc, nỗi buồn của Vưu Tiểu Minh tan biến, cậu ta vui vẻ trở lại. Vưu Tiểu Minh gõ chữ hỏi Quý Vũ: [Cậu cấy ốc tai ở bệnh viện nào vậy? Mỗi bên ốc tai ba vạn à.]

Quý Vũ sờ vào thiết bị bên tai mình, chẳng mấy chốc đã bốn năm trôi qua kể từ ngày cậu làm phẫu thuật.

[Bệnh viện Giang Thành, khoa Tai Mũi Họng do chủ nhiệm Lý phẫu thuật. Lúc đó có giảm giá, hai bên tai hết sáu vạn, cộng cả phí phẫu thuật và viện phí thì hơn bảy vạn.]

Vưu Tiểu Minh ngạc nhiên nói: [Giảm 90% luôn à? Cậu may mắn thật đấy. Bao giờ mình mới gặp được vận may như thế chứ!]

Có lẽ vì quá phấn khích nên động tác tay của Vưu Tiểu Minh nhanh đến mức Quý Vũ nhìn hoa cả mắt. Cậu chớp mắt, lẩm bẩm: [Giảm 90% sao…?]

Nếu đúng là giảm 90%… vậy giá gốc là bảy mươi vạn à…?

Dù bây giờ cậu đã kiếm được một số tiền nhờ livestream và điêu khắc gỗ nhưng bảy mươi vạn* vẫn là một con số không nhỏ đối với cậu.

* 70 vạn NDT = 2 423 250 886 VND

Quý Vũ hỏi lại: [Đắt như vậy thật à?]

Vưu Tiểu Minh đáp: [Thật đó! Mình đã tìm thử trên mạng rồi! Ai mà biết cậu may mắn thế, được giảm đến 90%, còn mình với chị gái có lẽ dành dụm cả đời cũng không đủ bảy mươi vạn nữa.]

Lúc Vưu Tiểu Minh làm ngôn ngữ ký hiệu, vẻ mặt có hơi buồn bã, Quý Vũ thấy vậy cũng lúng túng.

Vưu Tiểu Minh luôn là người cởi mở, hiếm khi có lúc buồn bã như vậy, Quý Vũ không biết phải an ủi thế nào, cậu do dự vài giây rồi gắp một cái đùi gà khác từ bát mình cho vào bát của cậu ta.

Nhìn động tác của cậu, Vưu Tiểu Minh bật cười rạng rỡ. Cậu ta gắp lại đùi gà sang bát Quý Vũ: [Cậu ăn đi!]

(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là reup!)

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.