[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Rượu Mơ – Hòa Tiểu Tinh – Chương 6 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Rượu Mơ – Hòa Tiểu Tinh - Chương 6

Chương 6: \”Dạo này có chịu khó phun thuốc không?\”

Mỗi thứ Bảy, thị trấn Miên Trúc lại họp chợ.

Quý Trung Lương sợ cháu trai bị bắt nạt lần nữa nên dù chân vẫn còn đau, ông vẫn xua tay gọi Quý Vũ cùng đeo giỏ tre xuống núi.

Đêm qua vừa có trận mưa nhỏ, sáng sớm sương mù dày đặc, đường phố âm u ẩm ướt.

Vì chuyện của nhà họ Tưởng nên phần lớn các tiểu thương ở thị trấn đều không muốn giao thiệp với ông cháu họ. Suốt dọc đường đến sạp hàng, chỉ có dì Lý là chào hỏi hai ông cháu, còn tiện tay đưa cho Quý Vũ một nắm dâu tằm tươi.

Quý Trung Lương chọc chọc vào lưng đứa cháu đang ngơ ngác của mình, ông hất cằm về phía giỏ tre trên lưng. Quý Vũ như bừng tỉnh, cậu lấy ra một món đồ nhỏ được gói cẩn thận bằng giấy dầu, đưa cho dì Lý.

Dì Lý trách yêu: \”Gì đây? Giữa hai nhà chúng ta mà còn khách sáo làm gì.\”

\”Tôi nhớ cháu nhà chị hình như được bảy tám tháng tuổi rồi, làm cho cháu nó một cái vòng gặm nướu, bằng gỗ tiêu đấy. Không phải đồ đắt tiền gì, nhưng dùng được.\”

Dì Lý cuối cùng cũng nhận lấy, rồi dì lại lấy một túi nhỏ đựng thêm ít dâu tằm đưa cho Quý Vũ, bảo cậu vừa chơi vừa ăn.

Quý Trung Lương liếc mắt nhìn đứa cháu dù thèm thuồng nhưng ngại ngùng không dám ăn, thế là ông bèn ăn trước hai quả, rồi lấy vài quả to nhất lau sạch sau đó đưa cho Quý Vũ ăn.

Dâu tằm cuối tháng Tư đã chín mọng tròn đầy, vừa ngọt lịm vừa thơm.

Quý Vũ cười đến cong cả hai mắt, cậu lấy một con dao và mẩu gỗ đêm qua đang khắc dở từ trong giỏ tre ra tiếp tục khắc.

Trước khi hạ dao xuống, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu: Hay là tự tay khắc tặng Sầm Chi Hành một món đồ nhỏ nhỉ? Tuy không phải đồ quý giá gì nhưng anh có thể dùng được. Dù chắc chắn không so được với tượng Phật ông nội khắc…

Đột nhiên, trán cậu đau nhói. Quý Vũ ôm đầu ngẩng lên thì bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của ông nội.

Quý Trung Lương trừng mắt nhìn cậu: \”Lại ngây ngốc gì đấy? Lúc hạ dao khắc không được phân tâm, làm việc phải tập trung, con quên hết rồi à?\”

Khi Quý Vũ bày hàng một mình, việc cậu phân tâm là điều hiển nhiên. Nhưng khi ông nội đứng quầy, ông yêu cầu Quý Vũ phải tập trung điêu khắc. Các món ông yêu cầu cậu khắc đều là những món phức tạp hơn bình thường.

Quý Vũ ra hiệu xin lỗi ông nội, cậu gạt hết những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu rồi tập trung vào công việc trước mắt.

(truyện chỉ được đăng tại wattpad: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)

Điêu khắc là một việc tỉ mỉ.

Từ việc chọn nguyên liệu, xem xét chất gỗ, thiết kế, phác thảo cho đến điêu khắc thành hình, tất cả đều cần rất nhiều thời gian và công sức. Nhưng đồng thời, nó cũng giúp người điêu khắc hoàn toàn đắm chìm, quên đi sự ồn ào của thế giới bên ngoài.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.