[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Nghịch Hỏa – Mộc Chi Hướng Bắc – Chương 82 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit Hoàn/Đam Mỹ] Nghịch Hỏa – Mộc Chi Hướng Bắc - Chương 82

Chương 82: Nhảy lầu

\”Lưu Dương.\” Phó Thừa gọi.

Lưu Dương vội vàng trả lời: \”Đội trưởng Phó.\”

\”Có một người đứng trên nóc trung tâm thương mại bên trái, nhìn không giống người dân xem trình diễn ánh sáng, cậu ở gần đó nhất, lập tức dẫn người đến xem.\”

\”Vâng!\” Lưu Dương nhanh chóng đáp lại, ra lệnh cho hai người đi theo đến trung tâm thương mại.

Giang Tự Châu nhìn cái tên nhấp nháy trên màn hình, cho đến khi điện thoại tự động cúp máy, Vương Kỳ vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục gọi lần thứ hai, lần thứ ba.

Giang Tự Châu do dự vài giây rồi bấm trả lời.

Âm thanh trong điện thoại rất ồn ào, tiếng gió rít truyền đến, Giang Tự Châu \”Alo\” hai tiếng thì nghe Vương Kỳ thấp giọng gọi \”Tiểu Châu\”

Một luồng ánh sáng rực rỡ đủ màu sắc xẹt qua bầu trời đêm dấy lên một làn tiếng reo hò lớn, khi Giang Tự Châu nghe thấy âm thanh tương tự phát ra từ điện thoại, cậu cau mày hỏi: \”Cậu cũng đang ở Quảng trường Thế Kỷ phải không?\”

\”Hôm nay không phải ai ai cũng đều đến đây để đón năm mới và xem trình diễn ánh sáng sao?\” Giọng nói của Vương Kỳ nghe có vẻ khác thường, mang theo sự chua chát kỳ lạ: \”Đêm giao thừa, người người nhà nhà đoàn tụ, bây giờ bố em đã mất, công ty thì đóng cửa, nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ còn mỗi mình anh là người bạn duy nhất có thể nói chuyện với em thôi.\”

Những lời Vương Kỳ nói nghe thật hiu quạnh nhưng cũng là sự thật, những nhà giàu mới nổi xung quanh Vương Kỳ vì sợ liên lụy nên không dám dây vào.

Giang Tự Châu im lặng kéo cổ tay áo Phó Thừa, Phó Thừa quay đầu nhìn sang, Giang Tự Châu bật loa ngoài.

\”Tiểu Châu, em muốn gặp anh, nếu bây giờ không gặp, sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội nữa.\” Vương Kỳ bị gió thổi lạnh, ho khan hai tiếng: \”Anh đến tìm em đi, em đang ở trên nóc trung tâm thương mại nằm bên trái quảng trường, rất dễ tìm, anh đến đây đi.\”

Đồng tử Giang Tự Châu co rút, cậu kinh hãi nhìn Phó Thừa, giọng nói khẩn cấp của Lưu Dương phát ra từ bộ đàm trong tay Phó Thừa: \”Đội trưởng Phó! Trên nóc trung tâm thương mại có một người đang đi loanh quanh. Chúng tôi sẽ chạy lên lầu ngay!\”

\”Đừng đi!\” Phó Thừa nhanh chóng xuyên qua đám người, anh nói: \”Chờ tôi tới!\”

Vương Kỳ nghe thấy giọng nói của Phó Thừa ở đầu dây bên kia thì khựng lại: \”Anh và Phó Thừa đang ở cạnh nhau à?\”

Giang Tự Châu còn chưa kịp mở miệng, Vương Kỳ đã cười khô khốc hai tiếng: \”Cũng tốt, em vẫn muốn gặp đội trưởng Phó, người đã khiến gia đình em tan nát.\”

(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!!)

Để phục vụ cho màn trình diễn ánh sáng này, tất cả các trung tâm thương mại gần quảng trường đều phải tắt đèn, Giang Tự Châu đi theo Phó Thừa chạy về phía tòa nhà Vương Kỳ đang đứng, cậu cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

\”Đội trưởng Phó, lối này!\” Theo lệnh của Phó Thừa, Lưu Dương và hai lính cứu hỏa phía sau không dám lên lầu mà canh giữ ở lối vào thang máy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.