[Edit, H] Xuyên Nhanh: Ngọc Thể Hoành Trần | Thanh Tuyên – Chương 39 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit, H] Xuyên Nhanh: Ngọc Thể Hoành Trần | Thanh Tuyên - Chương 39

Nguyễn Du Mẫn vốn là người có tính không chịu thua. Tuy rằng đây giờ đã giảm bớt đi rất nhiều nhưng lúc này cậu vốn là sốt ruột chờ Lê Sân, còn đụng phải loại tình huống này nên tự nhiên không có kiên nhẫn.

\”Như thế nào, muốn cho WeChat hay không là lựa chọn của tôi, vì chiếu cố các cậu nên tôi cứ phải cho à?\”

Cậu cười lạnh một tiếng, lười quan tâm đến các cô nàng, lo quay đầu nhìn xung quanh khắp nơi.

Ai da, A Sân nhà cậu vì cái gì còn chưa ra, sẽ không bị đàn anh thèm thuồng nào kéo lại đi?

\”Vậy, vậy anh không thể uyển chuyển một chút sao?\”

Tuy biết rằng Nguyễn Du Mẫn nói không sai nhưng nữ sinh tóc ngắn cũng có chút bực mình vì thái độ của cậu.

\”Dù sao anh cũng là nam sinh, phải ga lăng hiểu không?!\”

Nguyễn Du Mẫn thật sự không muốn tốn nhiều miệng lưỡi với cô gái này, nghe cô nói như vậy, cậu liền quay đầu dỗi một câu: \”Tôi đây uyển chuyển nói cho các cậu, không cho, tránh ra.\”

Hai nữ sinh: \”….\”

Lê Sân: Phốc ha ha ha ha ha ha!

Cô tránh ở sau gốc cây, cười đến bụng rút gân.

Cũng chính là vì thế mà làm cô vô ý bại lộ hành tung.

Nữ sinh tóc ngắn tức đến gương mặt đỏ bừng, cô nàng trừng lớn hai mắt còn muốn nói cái gì nữa, lại không đề phòng Nguyễn Du Mẫn đã thấy được thân ảnh chợt loé qua của Lê Sân, không đợi cô nàng mở miệng liền vội vàng chạy qua đi.

Nữ sinh tóc đen lôi kéo cô nàng, ám chỉ cần phải đi.

Nháo như vậy thật là xấu hổ muốn chết.

Nữ sinh tóc ngắn lại vẫn là căm giận bất bình, lôi kéo cô nàng đuổi theo sau Nguyễn Du Mẫn, tính toán \”lý luận\” với cậu.

Lúc này đây, Nguyễn Du Mẫn đã lôi Lê Sân cười sặc sụa từ phía sau gốc cây ra tới, kéo vào trong lòng ngực.

Còn tốt còn tốt, không bị đàn anh thèm thuồng trộm đi.

\”Nguyễn… Khụ Nguyễn Nguyễn,\” Lê Sân cười thở hổn hển, chôn ở ngực cậu, giơ khuôn mặt nhỏ nhìn cậu: \”Sao cậu lại đáng yêu như thế!\”

Cô nói, lau lau nước mắt do cười ra tới ở khóe mắt.

Nguyễn Du Mẫn làm sao không biết ý của cô, nên cậu nhe răng với cô, xuống tay véo má cô: \”Cười cái gì mà cười, chồng của cậu sắp bị cướp đi rồi cậu còn đang xem trò hay.\”

Lê Sân chụp tay tay, giận như không giận liếc cậu một cái: \”Chồng gì mà chồng, mắc ói.\”

Nguyễn Du Mẫn nhíu mày, bất mãn hừ, liền phải duỗi tay đi véo gương mặt bên kia của cô….

\”Này, cậu nói cho rõ ràng, cậu làm —\”

Khi Nguyễn Du Mẫn còn chưa kịp xuống tay , hai nữ sinh đã đuổi theo, muốn cùng Nguyễn Du Mẫn lại nói chút gì đó.

Nhưng mà cô nàng nói đến một nửa, mới phát giác trong lòng ngực Nguyễn Du Mẫn nhiều một người.

Cô gái có dáng người yểu điệu lộ ra nửa khuôn mặt, tóc đen mềm mại dài tới hông rũ bên má, bởi vì động tác của cô mà dịu dàng lay động.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.