[Edit/H Văn/Thô Tục] Mau Mở Chân Ra (Series Song Thịt) – Chương 5.1 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit/H Văn/Thô Tục] Mau Mở Chân Ra (Series Song Thịt) - Chương 5.1

BỘ I: CHÁU TRAI × CHÚ ÚT

Tác giả: Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Edit Beta: Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑🍓🍑

Chương 5 (5.1): Chú út mặc đầm cưới bị cháu trai nện trong phòng trang điểm

Cảnh sắc ướt át trong phòng dần dần tản đi, hơi thở tràn đầy dâm mỹ khi nãy cũng bị phong cách lạnh như băng trong phòng làm việc rửa sạch, hai người lờ mờ ôm lấy nhau, giữa cả hai chỉ còn lại tiếng thở dài nhẹ nhàng.

Khúc Kính Tiêu mệt quá ngủ thiếp đi, lông mày giãn ra, sau khi tình dục qua đi, trên mặt chỉ còn nét thoả mãn cùng mỏi mệt, Khúc Hoài Khiêm đặt lên vầng trán anh một nụ hôn, thầm nghĩ nếu ngày nào cũng được ôm anh như thế này thì tốt rồi.

Trong phòng có bật điều hòa, Khúc Hoài Khiêm vẫn lo lắng cho Khúc Kính Tiêu ngủ trần như này sẽ bị cảm lạnh, mới ôm không được bao lâu đã đành phải miễn cưỡng buông anh ra, tay chân hắn nhẹ nhàng lau sạch thân thể giúp Khúc Kính Tiêu, vừa rồi quần áo của hai người đều bị hắn gấp gáp cởi ra vứt đại trên mặt đất, hắn nhặt lên vỗ vỗ cho bay bụi, sau đó mới mặc vào cho Khúc Kính Tiêu, cuối cùng mới tới hắn.

Hắn biết nhà của Khúc Kính Tiêu ở đâu, nhưng lại không biết số nhà cụ thể, vì vậy sau khi hắn đậu xe ở tầng dưới một hồi lâu đành phải đánh thức Khúc Kính Tiêu đang ngủ say sưa.

\”Chú út, dậy đi.\”

Khúc Kính Tiêu không có phản ứng, đôi mắt vẫn nhắm nghiền ngủ thật say như trước, Khúc Hoài Khiêm lẳng lặng nhìn anh chăm chú một lát, sau đó hôn lên môi anh.

\”Hưm…\” Cảm giác khoang miệng nhạy cảm bị vật lạ xâm nhập quá mãnh liệt, Khúc Kính Tiêu giãy giụa tỉnh lại, liền nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai được phóng đại của cháu trai mình.

Khúc Hoài Khiêm nhân lúc anh ngây người nhả môi anh ra, mỉm cười lau đi nước bọt bên khoé môi cho anh, thật ra thì có thể thuê phòng ở khách sạn gần công ty để anh ngủ yên ổn, nhưng không biết hắn mang cái tâm lý gì, hắn có tư tâm nho nhỏ, hắn muốn vào nhà của Khúc Kính Tiêu.

Khúc Kính Tiêu hốt hoảng bước xuống xe, ngay sau đó đã bị Khúc Hoài Khiêm ôm eo, anh không tránh ra mà còn ôm lại hắn, đem hơn phân nửa sức nặng của mình giao cho đối phương, anh ngẩng đầu nhìn người trước mặt, con ngươi lành lạnh như trăng nhộn nhạo xíu xiu ý cười, giọng nói có chút lười biếng: \”Em cũng muốn lên à?\”

Khúc Hoài Khiêm bị anh dụ dỗ đến mức bàn tay trên eo anh siết chặt hơn chút, hắn kiên quyết trả lời: \”Muốn.\”

Cũng may trời đã khuya, bọn họ ôm ôm ấp ấp suốt một đường cũng không gặp ai khác, nhà Khúc Kính Tiêu giống như vẻ ngoài của anh, tất cả đều theo phong cách lạnh lùng, cũng không có quá nhiều đồ trang trí, nhà cửa rất lớn nhưng lại không có hơi người, mặc dù nhà của Khúc Hoài Khiêm không được xa hoa như nơi này, nhưng nó giống một ngôi nhà hơn, mà nơi này thật giống như một nơi ở tạm vậy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.