[Edit-H Văn] Giày Ba Lê – Chương 80 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 3 tuần trước

[Edit-H Văn] Giày Ba Lê - Chương 80

(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 80 Ủng hộ anh ♥
Edit: Vũ Quân

Tô Việt bế Hứa Thanh Giai lên, anh đưa cô đi tắm, sau đó sấy tóc mặc quần áo cho cô.

Anh phục vụ vừa tỉ mỉ vừa chu đáo, toàn bộ quá trình Hứa Thanh Giai đều ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh. Mấy sấy ù ù vang lên, khiến người ta cảm thấy biếng nhác.

Cô tựa đầu lên vai anh, dùng ngón trỏ chọc xương quai xanh của anh, bên trên vẫn còn bọt nước chưa khô, đột nhiên cô nhớ đến câu nói trên mạng: \”Xương quai xanh có thể nuôi cá\”.

Mọi ngày Tô Việt nâng tạ nên đường cong ở vai và cổ đặc biệt rõ ràng, tuy không đến mức như các vận dộng viên nhưng vẫn có thể nhìn ra sự luyện tập của anh.

Cho dù là ai cũng sẽ thích cơ thể của anh, nên việc cô không khống chế được mình cũng dễ hiểu… Hứa Thanh Giai tự an ủi, tay cô ôm chặt eo anh, nâng cằm hôn lên hầu kết của anh.

Nơi này của Tô Việt đặc biệt nhạy cảm. Anh trốn tránh theo phản xạ: \”… Ngồi yên nào.\”

Nhưng ngược lại anh còn bị Hứa Thanh Giai hôn lên cằm.

Cô thích sau khi làm tình được anh ôm và vuốt ve nhau. Bây giờ đã hơn 10 giờ, hai người ăn trưa đơn giản sau đó Tô Việt muốn quay lại chỗ hôm qua để lấy xe về, hai người đã lâu không gặp, Hứa Thanh Giai cũng đặc biệt dính người, nên cô mặc áo khoác vào đi theo anh.

Lấy xe xong hai người đến một nhà máy rất rộng bên cạnh chung cư cho cán bộ nhân viên của trường tiểu học trực thuộc Đại học Kiều.

Cô đứng ở cửa, nghe thấy tiếng giày chơi bóng lướt trên sàn nhà, thỉnh thoảng còn có tiếng kêu của con trai truyền ra. Đại khái là \”truyền bóng\” và \”về phòng thủ\”, cho nên bên trong là sân bóng rổ à?

Hứa Thanh Giai suy nghĩ một chút và dường như cô đã đoán được trong khoảng thời gian này anh đang làm gì.

Trước kia cô đã đến nơi Tô Việt dạy bọn trẻ chơi bóng, không phải ở đây mà làm một sân bóng rổ ngoài trời, hoàn cảnh tệ hơn nơi này nhiều.

Cô nhìn Tô Việt, anh hơi lo lắng, nắm chặt tay cô.

Dù sao cũng phải cho Hứa Thanh Giai biết, Tô Việt trầm giọng: \”Đàn anh trước đây tìm anh hỗ trợ dạy bọn nhỏ, sau khi tốt nghiệp đã tự mở cơ sở huấn luyện, anh cảm thấy có triển vọng nên cũng đầu tư vào một ít, sau này sẽ dạy bọn trẻ học ở đây.\”

Hứa Thanh Giai trợn tròn mắt, cô không ngờ Tô Việt lại im lặng làm chuyện lớn như vậy. Nhưng nghĩ lại cô cũng hiểu. Sau khi vào đại học anh luôn đi làm thêm, trước kia những ngày anh học cấp hai và cấp ba cũng không dễ chịu mấy. Cho nên anh sẽ sành sỏi hơn các bạn cũng trang lứa, cũng sẽ biết suy nghĩ cho tương lai của mình nhiều hơn.

Anh vẫn luôn là một người có suy nghĩ độc lập. Thật tốt, Hứa Thanh Giai gật đầu, cô không keo kiệt sự ngợi khen trong ánh mắt: \”Như vậy rất tốt!\”

Khi Hứa Thanh Giai nói ra câu này khiến Tô Việt thả lỏng hơn nhiều. Trước kia anh chỉ có một mình, làm gì cũng không cần suy nghĩ mà cũng chẳng có ai đưa ra lời khuyên cho anh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.