(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 74 Cuộc gọi ♥
Edit: Vũ Quân
Đồng Hương thuộc Giang Nam, khi còn nhỏ Hứa Thanh Giai thường tới nơi này. Nhà cũ vẫn có người dọn dẹp, sau khi đến nơi bà nội đi tàu xe mệt nhọc nên phải nghỉ ngơi, Hứa Thanh Giai cũng trở về phòng.
Chuyện đầy tiên cô làm là gọi cho Tô Việt.
\”Em đến rồi.\”
\”Ừ.\”
Hứa Thanh Giai do dự hỏi: \”Lúc sáng tại sao anh không cho em đi qua?\”
\”Vẫn chưa chuẩn bị xong.\”
\”À.\” Hứa Thanh Giai cũng không để ý lắm, cô lo lắng rằng Tô Việt sẽ không thoải mái trong lòng nhiều hơn.
Tô Việt hỏi cô: \”Có phải em chưa ăn tối không?\”
\”Vâng, em hơi say xe nên không quá muốn ăn, còn anh thì sao?\”
\”Lát nữa anh sẽ ăn.\”
\”Như vậy thì muộn lắm, anh không nấu cơm à? Em gọi cơm hộp cho anh nhé, anh muốn ăn gì?\”
\”Không cần.\” Tô Việt từ chối, anh dừng một lát: \”Anh đang dọn đồ.\”
\”Hả? Anh đi đâu thế?\”
Tô Việt hít vào một hơi, che giấu sự căng thẳng trong giọng nói: \”Anh về thành phố Kiều một chuyến.\”
Hứa Thanh Giai sửng sốt, sao anh lại đột ngột quay lại.
\”Anh về có việc.\” Tô Việt bổ sung, giống như biết Hứa Thanh Giai sẽ hỏi nên anh nói: \”Chờ anh chuẩn bị xong sẽ nói cho em.\”
\”Anh nói như vậy khiến em càng lo lắng hơn đấy.\”
Hình như cũng phải.
Tô Việt tùy tiện ném quần áo trong tay vào vali: \”Là chuyện tốt.\”
Vào đông thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái đã đến đêm 30.
Người hầu gói sủi cảo nhân tôm, dưới ánh mắt cảnh cáo của Tống Như, Hứa Thanh Giai vẫn ăn vài miếng.
Vì cơ thể của bà nội không tốt nên không đón giao thừa. Không có người lớn tuổi ở đây nên người trẻ cũng trở về phòng.
Hứa Thanh Giai rửa mặt xong nằm trên giường videocall cho Tô Việt, hình ảnh của anh xuất hiện ở căn nhà trọ quen thuộc. Anh ở một mình nên không bật đèn, bên này của Hứa Thanh Giai thì bắn pháo hoa không ngừng, đặt hai bên cạnh nhau khiến cô lại bắt đầu thương xót anh.
Anh ăn tết một mình sẽ khó chịu đến nhường nào.
\”Em ăn cơm rồi chứ?\” thời tiết của thành phố Kiều vừa khô vừa lạnh, mấy ngày nay Tô Việt đều phải ra ngoài nên anh bị cảm nhẹ, giọng nói cũng khàn hơn nhiều.
\”Vâng, tối nay anh ăn gì thế? Anh đã hạ sốt chưa? Anh uống thuốc chưa?\” cô liên tục hỏi.
\”Anh tùy tiện ăn rồi, không được bao nhiêu, lát nữa anh sẽ uống thuốc.\” Tô Việt trả lời từng vấn đề một. Anh đặt điện thoại lên bàn, cầm bình nước vận động bên cạnh lên uống. Hứa Thanh Giai càng thấy xót xa: \”Ngày 30 sao có thể ăn tùy tiện được.\”