\”Tê a… Cái miệng nhỏ thật biết liếm… Ngh…\” Thượng Quan Vân Nhai ngồi trên mép giường, cúi đầu gạt tóc Ôn Tình Nhiễm sang một bên, nhìn cái lưỡi hồng nhạt của nàng đang liếm láp cây thịt màu tím đen của mình.
Thì ra hắn trước đây giận dỗi với Tô Tình Vân căn bản là cố ý. Hắn đã nghĩ kỹ rồi, tối nay sẽ đưa Ôn Tình Nhiễm vào phòng mình. Buổi trưa trong rừng, chuyện tình ái diễn ra vội vàng vì còn phải lên đường, tất nhiên là chưa tận hứng.
Hắn dù sao cũng đã bỏ trống một thời gian không ngắn, lại được nếm tiểu tao huyệt của Ôn Tình Nhiễm tất nhiên là thèm thuồng không chịu nổi, nghĩ ban đêm sẽ làm thêm một trận ra trò. Lại biết Tô Tình Vân thích dính lấy mình, liền nhân cơ hội phân phòng mà giận dỗi với nàng, để có danh chính ngôn thuận không phải vào phòng nàng.
Đợi đến giờ đã hẹn, Ôn Tình Nhiễm đến. Nàng vừa đẩy cửa vào đã thấy Thượng Quan Vân Nhai đã cởi trần truồng ngồi trên giường, thấy nàng vào, liền nắm lấy cây dương vật đã cương cứng vẫy vẫy về phía nàng.
\”Lại đây… Liếm liếm đại kê* của phu quân ngươi đi…\” Thượng Quan Vân Nhai hiện giờ mê mẩn từ \”phu quân\” này, thích nhất là nghe nó thốt ra từ miệng nàng.
*gà lớn
Ôn Tình Nhiễm nghe vậy mắt sáng lên, đóng cửa phòng lại liền ngồi xuống bên chân hắn, đỡ lấy cây dương vật đó đưa đến miệng. Nàng nhìn chằm chằm cây dương vật cực lớn kia mà xem xét kỹ lưỡng. Cái lỗ nhỏ ở đỉnh đầu đóng mở, tràn ra từng luồng dâm dịch. Nàng dùng móng tay cái cạy cạy cái lỗ nhỏ đó.
\”Tê… Nghịch ngợm gì đó…\” Thượng Quan Vân Nhai bắt lấy bàn tay không ngoan đó của nàng. Nha đầu này vừa rồi dùng sức không nhỏ, cái cạy đó vừa ê vừa tê, suýt nữa làm hắn mềm cả chân.
\”Phu quân… Cái lỗ nhỏ trên dương vật của phu quân gọi là gì?\” Ôn Tình Nhiễm hỏi. Nàng nhớ bút của phu tử cũng có một cái lỗ, không biết dương vật của Thượng Quan Vân Nhai và bút của phu tử có gì khác nhau.
\”Nha đầu thối nhiều chuyện thật…\” Hắn nắm lấy chuôi dương vật đó áp cái quy đầu lớn vào môi nàng, dọc theo đường môi nàng mà phác họa tỉ mỉ: \”Đây là mã mắt của phu quân… Dùng để rót tinh cho ngươi… Phu nhân phải liếm cho kỹ, nó mới có thể làm no tiểu tao bức của ngươi rồi…\”
Cái quy đầu lớn trơn trượt cọ vào miệng Ôn Tình Nhiễm ngứa ngáy. Nàng theo bản năng vươn lưỡi muốn liếm miệng mình, Thượng Quan Vân Nhai lại nhân cơ hội đưa dương vật tới gần, lưỡi nàng vừa vặn lướt qua mã mắt đó.
\”A… Cái miệng nhỏ thật biết liếm…\” Thượng Quan Vân Nhai nắm lấy dương vật đó xoay vòng trên lưỡi nàng. Cái lưỡi nhỏ ẩm ướt mềm mại, còn thỉnh thoảng tò mò móc vào trong mã mắt như muốn chui vào. Chui một hồi không vào được liền lại dọc theo cái quy đầu lớn đó móc liếm, liếm đến khe rãnh bên dưới, rồi lại chui vào, dọc theo cái khe hở đó cạo một vòng…
\”Ngh… Tiểu lẳng lơ… Thật biết chơi… A… Làm gia sướng đi… A…\” Thượng Quan Vân Nhai thoải mái cực kỳ, véo cằm Ôn Tình Nhiễm, nhét dương vật vào, đè đầu nàng mà kích thích.
\”Ngô… Ưm ưm…\” Ôn Tình Nhiễm bị cây côn thịt thô to đó cắm thẳng vào yết hầu. Cả khuôn mặt nàng gần như vùi vào lông tóc xanh um tươi tốt của Thượng Quan Vân Nhai. Lông tóc cứng cứng chọc vào mặt nàng ngứa ngáy. Nàng quay đầu muốn giãy giụa, hàm răng thỉnh thoảng cạo vào côn thịt trong miệng, lại càng làm Thượng Quan Vân Nhai thêm kích động.