\”Phu nhân, lần này lão phu vì người tăng thêm dược lượng, không chỉ cần thoa ngoài da, mà còn phải uống thuốc, như vậy mới có dược hiệu.\”
\”Đại phu cứ làm chủ đi.\” Ôn Tình Nhiễm nói.
\”Được, lát nữa lão phu không chỉ sẽ nhét chày giã dược vào hậu huyệt phu nhân, mà trong miệng phu nhân cũng phải ngậm một cây. Hai cây chày giã dược đều phải vuốt ve sau mới có thể ra thuốc, phu nhân có bằng lòng không?\” Phu tử kia lại hỏi.
Ôn Tình Nhiễm đối với việc này tất nhiên là không có dị nghị. Vị đại phu hài lòng gật đầu: \”Phu nhân hãy cong eo chút, nhếch mông lên chút…\” Nói rồi banh nhục huyệt nàng ra, đem cây dương vật còn đang rịn nước đó lại cắm vào.
\”Ưm a… A… A…\” Lúc này là phu tử đó thẳng lưng thao làm, so với tốc độ của Ôn Tình Nhiễm vừa nãy thì nhanh gấp đôi không ngừng. Phu tử đó hẳn là đã đạt đến cực hạn, thao làm vừa tàn nhẫn lại vừa chuẩn xác, nhiều lần đều đâm quy đầu vào tử cung nàng.
\”A… Phu nhân… Chày giã dược sắp vào miệng rồi, phiền phu nhân hơi há miệng… Tê…\”
\”A… Ưm ưm… Ưm…\”, Ôn Tình Nhiễm bị làm cho thần hồn điên đảo, thẳng đến khi ngoài miệng chạm phải một cây đại bổng tản ra hơi nóng mới lấy lại tinh thần. Miệng nàng còn chưa hoàn toàn mở ra, cây chày giã dược đó đã không kịp chờ mà nhét vào.
\”Ô… Ngô ngô…\” Cây chày giã dược đó thẳng tuột nhét vào cổ họng nàng, Ôn Tình Nhiễm hoảng loạn một trận, đầu lưỡi trong miệng chống lại cây chày giã dược đó mà liếm loạn xạ.
\”Tê… A…\” Từ phía trước truyền đến một tiếng rên rỉ, lại là một nam tử trẻ tuổi. Ôn Tình Nhiễm hoảng sợ, cuống quýt giãy giụa.
Vị đại phu kia lại đè lấy lưng nàng, an ủi nói: \”Phu nhân chớ sợ, đây là đồ đệ của ta, đến thêm thuốc cho phu nhân. Cây chày giã dược trong miệng người đó chính là của hắn, phu nhân hãy vuốt ve là được…\”
Ôn Tình Nhiễm lúc này mới an tâm. Hai thầy trò một trước một sau làm tiểu huyệt và miệng nàng. Ba người trong viện giao hợp mấy canh giờ, khắp viện đều là tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc của nam nhân và nữ nhân, thẳng đến khi ánh trăng ngả về tây, vị đại phu kia mới tiết ra trong huyệt nàng.
\”Ưm a… Phu nhân hãy khép chặt cung khẩu… Để lão phu cây chày giã dược này bắn vào… Chắc chắn sẽ rót đầy dâm huyệt phu nhân… Tê ngh!… Rót hết cho phu nhân… A…\”
\”A a… Ưm ưm… Ưm…\” Ôn Tình Nhiễm trong miệng còn đang bị một cây chày giã dược khác khuấy đảo, cây chày giã dược ở huyệt lại thẳng cắm vào tử cung nàng rót tinh, tinh dịch nóng bỏng mạnh mẽ phun ra trên vách tử cung mẫn cảm của nàng, nóng đến nàng toàn thân run rẩy…
Thẳng đến khi vị đại phu kia rút dương cụ ra, dược đồng kia vẫn chưa có ý muốn bắn. Hắn sốt ruột đến mức mồ hôi đầy đầu, ấn gáy Ôn Tình Nhiễm, vội vàng nhét côn thịt của mình vào miệng nàng.
\”Ưm… Ngô… Không… Ngô…\” Ôn Tình Nhiễm bị làm cho nước mắt giàn giụa, liên tục buồn nôn. Vị đại phu kia thấy vậy tiến lên tát một cái thật mạnh vào gáy dược đồng, hận mắng: \”Đồ vô dụng!\”