\”… Là rối loạn căng thẳng sau sang chấn mức độ nhẹ, kèm theo một số triệu chứng tái trải nghiệm tổn thương nhất định. Năm đó sau khi em gặp tai nạn xe, ban đêm anh thường hay hồi tưởng lặp đi lặp lại cùng một giấc mơ… Có lúc không chịu nổi nữa, bèn… uống chút thuốc.\”
Trong phòng tắm yên tĩnh, truyền đến tiếng nước vỗ mơ hồ. Bồn tắm sứ trắng to lớn đầy ắp bọt xà phòng. Cảm nhận được cơ thể người yêu trong lòng loạng choạng cứng đờ lại, Thích Chẩm Đàn thở dài hôn lên cánh môi y.
\”Bé cưng, em đừng buồn, anh thật sự đã đỡ hơn nhiều rồi…\”
Sống mũi Dụ Đường cay xè, đôi mắt vốn đã sưng húp vì khóc giờ vẫn còn đỏ hoe. Y khổ sở ôm mặt nghẹn ngào: \”Sao lại không buồn được chứ… Chẩm Đàn… Những chuyện này em không hề biết…\”
\”Xin lỗi, Đường Đường, anh không cố ý giấu em. Lúc đó công ty em mới khởi nghiệp chưa được bao lâu, vốn đã lao tâm khổ tứ rồi, anh…\”
\”Ư… Anh đừng nói nữa… Chẩm Đàn… Huhu…\” Tim Dụ Đường đau quặn thắt, sự tự trách và áy náy như sắp thiêu đốt y. Y nắm chặt lấy ngón tay Thích Chẩm Đàn không chịu buông.
Thích Chẩm Đàn thương yêu nhếch môi, nhẹ nhàng nắm lại tay y. Hắn cẩn thận nâng cánh tay đang quấn băng gạc kia của y lên vòng ra sau cổ mình, rồi đưa ngón tay thăm dò vào lỗ thịt ẩm ướt đang hé mở của người yêu.
\”Bé cưng, nâng mông lên chút nào, chồng rửa sạch bên trong cho em.\”
Hắn dịu dàng liếm láp đôi tai đỏ bừng của Dụ Đường. Chỉ nghe người trong lòng không kìm được rên rỉ một tiếng mang theo giọng khóc nức nở, vòng eo thon gọn trắng như tuyết ngoan ngoãn lộ ra khỏi mặt nước, cặp mông mềm mại cong vểnh hơi lơ lửng, mặc cho ngón tay hắn khuấy đảo bên trong, kéo ra từng dòng từng dòng tinh dịch đặc sệt nhớp nháp.
\”Anh có lúc… bắn sâu quá… Ư…\”
\”Vậy sau này chồng sẽ đeo bao địt cưng nhé, được không?\”
Dụ Đường lắc đầu: \”Đừng…\” Tròng mắt ẩm ướt của y đen láy sáng ngời, đồng tử phản chiếu rõ ràng gương mặt anh tuấn của Thích Chẩm Đàn. Y hơi ngượng ngùng mấp máy môi nói: \”Ư… em muốn chồng bắn vào trong…\”
\”Nhóc dâm, cái lỗ nhỏ dâm đãng này thích nuốt tinh dịch của chồng đến vậy hả?\” Thích Chẩm Đàn cụp mi mắt cười khẽ: \”Vậy xem ra lần nào chồng cũng phải bắn cho cái bụng nhỏ của bé cưng căng phồng lên mới tính là làm tốt.\”
Mặt Dụ Đường hơi đỏ lên, ánh mắt long lanh ngấn nước nhìn hắn. Thích Chẩm Đàn cúi đầu không kìm được mà hôn sâu y.
\”… Qua một thời gian nữa, anh sẽ đưa em đi gặp… chuyên viên tư vấn tâm lý của anh.\”
Đầu ngón tay Dụ Đường đang nắm tay hắn khẽ siết lại.
\”Lần cuối bọn anh gặp nhau là ba năm trước, lúc đó anh đã gần như ngừng thuốc rồi, số lần gặp ác mộng liên quan đến vụ tai nạn xe của em cũng dần về không. Chỉ là một thời gian trước, những cảm xúc tiêu cực đã biến mất từ lâu lại trỗi dậy. Nhưng bé cưng em yên tâm, sẽ không nghiêm trọng như lúc đó đâu.\”