Editor: Bly
Wattapd: _AnsBly_
Đã beta.
_____
Tôi chưa từng hỏi Tần Vị Ký tại sao anh lại muốn ly hôn với tôi. Tôi không muốn ly hôn nên đã dùng cách tự tử để ép buộc anh.
Tôi chưa từng hỏi Tần Vị Ký tại sao anh lại không muốn tôi đóng vai An Đường. Tôi muốn vai diễn này nên đã dùng dư luận để ép buộc anh.
Tôi là một người như vậy, làm sao mà Tần Vị Ký lại có thể yêu suốt ba năm trời.
Khi Giang Lăng đến đón tôi, tôi chỉ đứng tựa vào cửa, chẳng dám đi vào nghe xem Tần Vị Ký và những người bên trong đang nói cái gì.
\”Làm sao vậy?\”
Tôi ngẩng đầu, như một đứa trẻ làm sai điều gì đó, chỉ chỉ vào cửa: \”Bọn họ đang thảo luận bên trong. . .\”
Giang Lăng nhíu mày: \”Cổ họng bị làm sao?\”
\”Khàn.\”
Giang Lăng không vui lắm: \”Tao đi vào chào hỏi bọn họ một tiếng.\”
Tôi kéo Giang Lăng lại, lắc lắc đầu: \”Có anh Tần ở trong đó rồi, vai diễn này hẳn là ổn…\”
\”Vậy mày còn đứng đợi ngoài cửa làm gì? Tao dẫn mày đi ăn cơm.\”
Tôi mím môi: \”Tao chờ một lát đã.\”
Giang Lăng nắm tay tôi định kéo đi: \”Còn chờ cái gì? Còn chưa đủ nể mặt sao? Sao trước đây lúc năn nỉ mày đóng thì không bắt mày phải chờ, khi mày đang yên ổn sống ở nước ngoài thì cớ gì sống chết phải kéo mày về. Gọi về rồi còn bắt casting, casting xong lại còn ra vẻ, đắn đo suy nghĩ con mẹ gì chứ, chúng ta không đóng nữa.\”
Giang Lăng chẳng biết bị chọc tức ở đâu, giờ đang rất bực, nói lớn như thể cố ý để những người bên trong nghe thấy.
Tôi buồn cười vừa định kéo cậu ấy đi thì Chu Không liền bước ra.
\”Ồn ào cái gì?\” Chu Không liếc mắt nhìn sang Giang Lăng: \”Sao cậu lại tới đây?\”
Giang Lăng không nhịn được muốn đi vào: \”Để tôi xem nhà đầu tư nào mà lại kén chọn như thế, để tôi mở rộng tầm mắt, sau này chắc tôi cũng chẳng thể nhận phim mà bọn họ đầu tư được đâu.\”
\”Đừng có mà làm loạn.\” Chu Không kéo Giang Lăng lại: \”Nếu không tôi liền gọi nhờ Chu tổng đến quản cậu đấy.\”
Tôi thậm chí còn không cố ngăn Giang Lăng, tâm trạng cậu ấy hôm nay không tốt, nhưng làm việc rất có chừng mực.
\”Ông đừng có dọa tôi, có giỏi thì bảo anh ta phong sát tôi luôn đi.\”
\”Bộ dạng ngang ngược này là học từ Tạ Dao Ngâm phải không?\”
Tôi oan uổng, tôi học theo Giang Lăng còn tạm được.
Tôi bước lên kéo Giang Lăng lại: \”Thôi được rồi, Giang Lăng, anh Tần ở trong đó mà, đừng làm loạn nữa.\”
Giang Lăng nén giận, kéo tôi ra ngoài.
Lên xe, thấy sắc mặt tôi không tốt, Giang Lăng bật điều hòa rồi bảo tôi ngủ một lát.