[Edit | Finished] Hàng Giả – Nhập Miên Tửu – Chương 34 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit | Finished] Hàng Giả – Nhập Miên Tửu - Chương 34

Chương 34: Tư tâm

Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi gặp Casper, Tống Nguyên đã nhận ra họ có cùng xu hướng tính dục. Y đứng trước thang máy nhíu mày nhìn bảng thông báo trên tường, Casper liếc nhìn y vài lần rồi bước đến hỏi xem y có cần giúp đỡ không.

Mùa đông ở Khê Thành nhiệt độ rất thấp, Casper mặc một bộ vest màu be nhạt, chất vải cứng cáp, chiếc kẹp cà vạt hổ phách dưới cà vạt sọc trông có vẻ đắt tiền. Mũi cậu ta đỏ ửng vì lạnh, mái tóc vàng xoăn hơi dài được vén sau tai một cách tùy hứng. Tống Nguyên kìm nén ánh mắt đánh giá, nói tên công ty mình cần đến.

Casper tỏ ra thân thiện hơn Tống Nguyên tưởng tượng. Khi biết Tống Nguyên muốn đến công ty của mình, Casper rút tay khỏi túi áo, mắt mở to hơn một chút, cười nói: \”Xin hỏi cậu tìm ai vậy? Trừ tôi ra thì gặp ai cũng cần phải hẹn trước.\”

Cửa thang máy mở ra, Tống Nguyên theo Casper bước vào, cong mắt cười nói: \”Thế thì cứ xem như tôi tìm cậu vậy.\”

Casper cười rất vui vẻ, khóe miệng như muốn nhoẻn đến tận thái dương, từng sợi tóc cũng rung rinh theo. Tống Nguyên không còn nhớ nổi lần cuối cùng y cười lớn như vậy là khi nào, có lẽ là lúc mười ba tuổi, hoặc sớm hơn thế. Thang máy tiếp tục đi lên, Tống Nguyên lấy danh thiếp ra, Casper liếc nhìn cái tên in trên đó, ánh mắt càng thêm vui vẻ.

\”À, Hứa Phong có nói với tôi về cậu.\” Casper ghé sát lại gần hơn, hạ thấp giọng cười nói: \”Anh ta bảo cậu là con gà béo bở.\”

Chẳng cần nhiều thời gian, Tống Nguyên đã biết Casper là người lớn lên trong tình yêu thương đầy ắp của gia đình. Cậu ta là đứa trẻ thực sự được nuôi trong chum mật, không cần phải ngậm thìa vàng, cậu ta có thể tùy ý lựa chọn thìa bạc hay thìa nhựa. Lời nói của cậu ta mang theo sự phóng khoáng vô tư, điều đó xuất phát từ tình yêu thương dư thừa, cùng với những lối thoát để cậu ta tự do lựa chọn.

Khi cửa thang máy mở ra, Casper không bước ra ngoài, cậu ta nghiêng đầu nhìn Tống Nguyên, thân thiết hỏi y đã ăn sáng chưa. Tống Nguyên đã hai ngày không ăn uống đàng hoàng, nhưng dường như các cơ quan trong người y đã bị nhấn nút tạm dừng, y không còn cảm thấy đói nữa.

\”Chưa.\” Tống Nguyên nhìn vào mắt Casper đáp.

Casper tỏ vẻ mặt \”tôi biết mà\”, giơ tay nhấn tầng mới: \”Cà phê trên lầu khá ngon, bánh muffin cũng ngon lắm, nhất là vị việt quất.\”

Nếu Tống Nguyên là người nắm quyền trong công ty, y sẽ không giữ một vị giám đốc như Casper quá 12 tiếng đồng hồ. Ban đầu y đã chuẩn bị cả ngàn câu cay độc dành cho gã người Mỹ đẹp trai này, nhưng giờ đây y chẳng thể thốt ra được câu nào.

Casper dẫn Tống Nguyên đến quán cà phê ngoài trời, cậu ta nhường vị trí ngắm cảnh đẹp nhất cho Tống Nguyên, còn mình ngồi đối diện. Sau khi gọi món cho mình xong thì đưa thực đơn cho Tống Nguyên. Y không nhận, chỉ cười và nói gọi giống Casper. Chẳng bao lâu sau, phục vụ mang lên hai ly cà phê caramel latte cùng hai chiếc bánh su kem vani.

Casper nhấp một ngụm nhỏ, đôi lông mày nhạt màu nhíu lại, cậu ta giơ tay lên, gọi phục vụ mang thêm hai gói xi-rô đặc.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.